TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1852: Quy Định Của Người Nam Man

“Những người này là Man Nhân hay sao? !”

Hạ Bình híp híp mắt, phát hiện chiến sĩ Man Nhân nơi này xuất hiện hơn nghìn người, trong đó có một gã Kim Đan Cảnh sơ kỳ, mấy chục người Chân Hỏa cảnh, còn có lượng lớn chiến sĩ Man Nhân Thần Thông cảnh.

Hắn có thể cảm giác được, những trên người chiến sĩ người nam man này có tuyên khắc lên đồ đằng phức tạp thần bí, có đường vân lít nha lít nhít, đây cũng không phải là là vẽ lên lung tung, mà chính là cố ý, ẩn chứa năng lượng thần bí khó lường.

Cái này như là lực lượng một tòa trận pháp thiên địa, câu thông lực lượng thiên địa.

Nghe nói nam Vũ Trụ có sinh sống rất nhiều bộ lạc người nam man, mỗi một bộ lạc đều có đồ đằng thuộc về mình, có thể bất kỳ lúc nào bất cứ nơi đâu đều vận chuyển được lực lượng đồ đằng, chiến đấu với địch nhân.

Bởi vì nguyên nhân có được lực lượng đồ đằng, bọn họ hung hãn không sợ chết, cực kỳ cường tráng, cũng không cần pháp bảo, bởi vì thân thể bọn hắn cũng đã thối luyện thành một món pháp bảo, lực lượng của thân thể mạnh mẽ đến làm cho người ta giận sôi.

Lúc trước trong khi chiến đấu giữa người tu luyện đông Vũ Trụ và người tu luyện nam Vũ Trụ, bởi vì chưa quen thuộc, bị người chiến sĩ man tộc nam Vũ Trụ đến gần người, chém giết đao kiếm một trận, trong nháy mắt lập tức bị loạn đao chém chết.

Nhưng mà pháp bảo thông thường đánh vào trên người chiến sĩ nam man, lại không tổn hao lông tóc gì.

Điều này cũng làm cho chiến sĩ nam man càng thêm tự ngạo, cho rằng người Đông Vũ Trụ hầu như đều là gà bệnh, không chịu nổi một kích.

“Kẻ ngoại lại, rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao tới đến quả tinh cầu này?” Một gã Thủ Lĩnh người nam man đứng ra, hắn chính là tu luyện giả kim đan kia cảnh, thân thể cao ba thước, bắp thịt toàn thân, to như là cột điện, trên người có tuyên khắc đồ đằng lít nha lít nhít, trên mặt, cánh tay, bắp đùi, lồng ngực các loại các bộ vị đều có.

Đối với chiến sĩ người nam man mà nói, đồ đằng trên người mình càng nhiều, chính là đại biểu cho càng mạnh mẽ, địa vị càng cao.

“Ta là một người lữ hành tới từ đông Vũ Trụ, vô ý ở trong lú này đi ngang qua quả tinh cầu này, hy vọng có thể tiến hành tiếp tế ở quả tinh cầu này. Yên tâm, chỉ cần tiếp tế xong nước, lương thực các loại các thứ, ta lập tức sẽ rời đi, sẽ không dừng lại ở nơi này thời gian quá dài.” Con ngươi của Hạ Bình đảo một vòng, lập tức nói.

“Gà bệnh đến từ đông Vũ Trụ hay sao?”

“Trách không được trên người hắn không có Đồ Đằng, nhìn bộ dáng yếu đuối, thì ra là củi mục đến từ đông Vũ Trụ.”

“Nghe nói đám người đông Vũ trụ đều chỉ biết dựa vào vật ngoài thân, dựa vào pháp bảo, không tu luyện thân thể, nếu như không pháp bảo, đó chính là phế vật, ba quyền hai cước lập tức có thể đánh chết.”

“Xác thực, nhớ kỹ một lần đại chiến xâm lấn đông Vũ Trụ lần trước, vẻn vẹn một người Chiến Sĩ Bộ Lạc bình thường, cũng giết chết trên trăm tên củi mục đông Vũ Trụ, có thể tưởng tượng bọn họ nhỏ yếu tới cỡ nào.”

“Không thể nào, phế vật như vậy còn có thể chiếm lĩnh một vùng vũ trụ, đây là đang nói đùa sao? Nếu là bộ lạc chúng ta đến đó, nói không chừng lập tức có thể chiếm cứ trên trăm quả tinh cầu có sinh mạng, thành lập quốc gia của người nam man.”

Không ít người Man nghị luận ầm ĩ lên, nhưng mà ánh mắt bọn họ nhìn lấy Hạ Bình tràn ngập miệt thị, tâm tình lộ ra vẻ coi thường, thật giống như nhìn lấy con kiến hôi, hoàn toàn không để vào trong mắt.

“Được, mọi chuyện ta biết, thì ra ngươi là người lữ hành vũ trụ đến từ đông vụ trụ, đó chính là nói ngươi là kẻ ngoại lại, hoàn toàn không có bối cảnh, hoặc là thế lực chỗ dựa gì.”

Thủ Lĩnh người Man này gật gật đầu: “Như vậy đi, giao ra toàn bộ pháp bảo, đan dược, tài liệu, trên người ngươi còn có chiếc phi thuyền này bên cạnh, làm nô lệ ba trăm năm ở bộ lạc chúng ta, như vậy thì có thể giữ mạng sống.”

Hắn ra lệnh với Hạ Bình, tỏ vẻ ra lệnh, hoàn toàn xem như dê béo đến cướp đoạt vậy.

“Ồ? !”

Hạ Bình híp híp mắt: “Ta đã sớm nghe nói người Man cực kỳ ngang ngược, không giảng đạo lý, hung hăng càn quấy, không biết nghe tiếng người, không có phòng tuyến cuối cùng của đạo đức, ta còn tưởng rằng đây là khuếch đại, không nghĩ tới là thật.

Ta chỉ là một người lữ hành, trùng hợp đi ngang qua, không có thù sâu hận lớn gì vi61u các ngươi, các ngươi lại muốn cướp sạch tài phú trên người của ta, còn để cho làm nô lệ ta cho các ngươi ba trăm năm hay sao? Các ngươi làm việc có hơi quá đáng rồi đó.”

Hắn nhìn lấy bọn người Man này.

“Quá bà nội mày!”

Một gã chiến sĩ người Man chửi ầm lên: “Đông Vũ Trụ có quy định của đông Vũ Trụ, nam Vũ Trụ có quy định của nam Vũ Trụ, ngươi biết cái gì! Chưa cho phép, xâm lấn lãnh địa của bộ lạc chúng ta, chuyện này là tội chết.

Hiện giờ vẻn vẹn để ngươi giao ra toàn bộ bảo vật, còn làm nô lệ ba trăm năm, đây là bộ lạc chúng ta nhân từ, cho ngươi thời cơ giữ mạng sống, thế mà ngươi còn không hiểu được trân quý? ! Có tin là hiện giờ chúng ta giết ngươi, đoạt toàn bộ bảo vật của ngươi, ngươi cũng không thể làm gì hay không.”