TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1693: Giả Dạng Nai Tơ Cái Gì

Biên Hải Phàm nghe xong, người đáng tin cậy lập tức đến, vội vàng cáo trạng, kêu khóc nói: “Bọn đệ tử Càn Khôn Phái này không phải người, là cầm thú a, đặc biệt là tên gọi là Hạ Bình kia là hỗn đản không biết xấu hổ, hắn không chỉ có đả thương ta, còn giết tọa kỵ ta, thậm chí còn lập tức nướng nó tại chỗ.”

“Độc Giác Dung Nham Báo đáng thương của ta, nó đi theo ta vài chục năm, xuất sinh nhập tử, có đôi khi tắm rửa ngủ đều cùng với nhau, cứ như vậy mà bị ăn, ta không phục, ta không phục a.”

Hắn một trận nước mũi một trận nước mắt khóc kể lể ra, quả thật là làm cho người nhìn thương tâm người nghe rơi lệ.

Nghe nói như thế, nhất thời mấy người nữ đệ tử Lăng Vân phái kia cũng nổi giận, trợn lên giận dữ nhìn lấy bọn người Hạ Bình, nói: “Quá phận, đả thương Biên sư huynh, còn ăn tọa kỵ hắn, người Càn Khôn Phái các ngươi chính là dã man như vậy sao? Khinh người quá đáng! Ta nhất định phải cáo các ngươi lên trưởng lão Càn Khôn Phái, đòi lại một cái lẽ phải.”

“Lấy công đạo cái gì?”

Hạ Bình liếc xéo nàng một cái: “Hắn muốn tìm ta luận bàn, kết quả bị ta đánh bại, các ngươi còn muốn đòi công đạo cài giề? !”

“Đánh bại? Vậy tại sao Biên sư huynh biến thành bộ dạng này, đều bị ngươi đánh thành bộ dáng như vầy, toàn thân gãy hàng trăm cây xương cốt, cũng kém chút chết.” Một đám đệ tử Lăng Vân phái đều nghiến răng nghiến lợi.

Bọn họ cũng chưa thấy qua luận bàn gì, sẽ làm cho Biên Hải Phàm biến thành bộ dạng như vầy, cũng sắp muốn lấy mạng người.

Hạ Bình ngửa 2 tay ra hai bên: “Quyền cước không có mắt, mà ai biết hắn lại yếu như thế, hơi đánh một quyền đã tàn, nếu như ta sớm biết yếu hắn như vậy, ta lập tức sẽ nhẹ tay một chút.”

Hắn nhún nhún vai, chính là mình hết sức vô tội, cũng không phải mình sai.

Nghe nói như thế, bọn đệ tử Lăng Vân phái này càng thêm tức giận, cái mũi cũng giận đến bốc khói, tên hỗn đản này nói như vậy là như nào, rõ ràng chính là đang cười nhạo đệ tử Lăng Vân phái bọn họ nhỏ yếu, không chịu nổi một kích.

Đông đảo đệ tử Càn Khôn Phái lại sảng khoái toàn thân, vừa rồi bọn đệ tử Lăng Vân phái này phách lối đến muốn mạng, còn khinh bỉ thực lực của bọn hắn nhỏ yếu, làm mất mặt Càn Khôn Phái, hiện giờ thời thế thay đổi, đây chính là nhân quả báo ứng a.

“Tên Hỗn đản!”

Biên Hải Phàm lại càng tức giận đến tái mặt, nắm chặt nắm đấm, đặc biệt là Thánh Nữ Diệp Mộng Dao của Lăng Vân phái ở nơi này, hắn cảm thấy vô cùng mất mặt, trong lòng cảm thấy rất khuất nhục, thế mà để cho Nữ Thần nhìn thấy bộ dáng mất mặt này của chính mình.

Đơn giản là hắn hận không thể lại xông đi lên liều mạng với Hạ Bình.

“Ngụy biện!”

Một người nữ đệ tử Lăng Vân phái quát hỏi: “Chuyện đánh bại Biên sư đệ coi như thôi, nhưng mà vì sao ngươi còn giết tọa kỵ hắn, chuyện này thật sự là quá phận.”

“Chuyện này có biện pháp nào, con Hung Thú Viễn Cổ này hung tính khó thuần, nó còn muốn giết ta, ta không thể làm gì khác hơn là làm thịt nó, thuần túy là ta chỉ phản kích tự vệ.” Hạ Bình thản nhiên nói.

“Thế nào lại còn nướng đâu lên ăn đây?”

Hạ Bình nói: “Lợi dụng phế vật một chút thôi mà.”

“Ngươi!”

Một đám đệ tử Lăng Vân phái bị chọc giận gần chết, trợn lên giận dữ nhìn lấy Hạ Bình.

“Ngươi cái gì ngươi, không phục a, có ngon thì đánh với ta một trận.” Hạ Bình xoa xoa nắm đấm, hắn cũng không thèm để ý lại đánh một trận cùng với bọn đệ tử này Lăng Vân phái, phân cao thấp một chút.

Bọn người Biên Hải Phàm đều nghiến răng, lập tức muốn một trận chiến với Hạ Bình.

“Được.”

Lúc này, Diệp Mộng Dao đứng ra, ngăn cản đám người này ra tay, bởi vì nàng nhìn ra được thực lực của Hạ Bình thật không đơn giản, nếu như đám người này ra tay mà nói, hơn phân nửa chỉ có phần bị đánh.

Dù sao mạnh nhất trong đám người này cũng chính là Biên Hải Phàm, nếu như hắn còn thua thảm như vậy, ngoài ra còn có phần thắng gì.

“Hạ sư đệ, đã ngươi muốn đọ sức như vậy, muốn đánh một trận với ta hay không?” Diệp Mộng Dao nhìn lấy Hạ Bình, lộ ra một chút nụ cười giống như cười mà không phải cười.

Nghe nói như thế, nhất thời đông đảo đệ tử Lăng Vân phái mừng lớn, bọn họ cũng biết thực lực của Diệp Mộng Dao khủng khiếp, được vinh dự là Thánh Nữ thiên phú mạnh nhất vạn năm qua của Lăng Vân phái.

Vẻn vẹn gia nhập Lăng Vân phái ba trăm năm, tu vi nàng cũng đủ để bằng được thế hệ trước, sâu không lường được, nghe nói thực lực nàng cũng đã đạt tới Pháp Tướng cảnh, sắp muốn xung kích Lôi Kiếp cảnh.

Nếu như Diệp Mộng Dao ra tay mà nói, thổi một hơi lập tức có thể diệt đi tiểu tử này.

“Bác gái, ngươi còn cần thể diện sao? Lần này vẻn vẹn là luận bàn giữa tân sinh, ngươi tới nơi này lăn lộn cái gì, đi qua chỗ khác chơi.” Hạ Bình khinh bỉ nói, hắn cũng có thể nhìn ra được cảnh giới võ đạo của Diệp Mộng Dao cực cao, vượt qua xa chính mình.