TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1657: Miệng Quạ Đen

“Đội trưởng, chúng ta có trưởng khu vực Chân Hỏa cảnh, chẳng lẽ đối phương lại không có sao? Nói không chừng khu vực qua ba chiêu hai thức đã bị đánh nổ.” Binh lính Vương Ngũ cảm thấy càng ngày càng không ổn, dường như có cảm giác nguy cơ tử vong tiến đến.

Không ít binh lính vừa nghe được đội trưởng những lời nói còn hoặc ít hoặc nhiều có chút an tâm, nhưng mà nghe được lời nói của Vương Ngũ, trong lòng của bọn họ lại treo ngược lên, bất ổn, rất là bối rối.

Mả moẹ nó ông nội ngươi!

Nghe nói như thế, đội trưởng này tức điên lên, đơn giản là hận không thể một bạt tai tát chết tên Vương Ngũ này, hắn thật vất vả mới ổn định đám binh sĩ này, làm cho đám người này không nên hoảng loạn, thất kinh, bị địch nhân thừa lúc vắng mà vào.

Ai biết, tên hỗn đản này miệng tiện, luôn luôn nói những chuyện không nên nói, tình thế rất tốt cũng bị tên hỗn đản này làm hủy.

Nếu như đặt ở chiến tranh cổ đại mà nói, loại người yêu ngôn hoặc chúng này, chắc hẳn kẻ thứ nhất lập tức sẽ bị đẩy ra Ngọ Môn trảm thủ.

Thế nhưng mà không đợi đội trưởng bão nổi giết chết tên Vương Ngũ này, có binh lính lập tức hoảng sợ kêu to lên: “Moẹ ta, xong, khu vực trưởng thật sự bị đánh nổ, bị chiếc phi thuyền kia đâm chết tươi, nổ tan thành mảnh nhỏ.”

“Moẹ nó, miệng Vương Ngũ có độc a.”

Cái gì? !

Tất cả mọi người đều nhìn sang, ngay cả gã trưởng khu vực Chân Hỏa cảnh kia lúc đầu còn khí thế hung hung, Lăng Không Hư Độ, uy phong lẫm liệt như là một tôn thần chi vậy, ý đồ trảm yêu trừ ma.

Nhưng mà không nghĩ tới chiếc phi thuyền kia hung mãnh rối tinh rối mù, không thèm nói đạo lý, trực tiếp lập tức đụng tới, mà trưởng khu vực vội vàng không kịp chuẩn bị, giống như bóng da vậy bị đụng bay ra ngoài, phi hành mười cây số giữa không trung.

Sau cùng thân thể của trưởng khu vực đều bị nện đi vào bên trong một ngọn núi lớn, nổ tung thành mảnh nhỏ, đã chết không thể chết thêm.

Đáng thương đường đường trưởng khu vực Chân Hỏa cảnh cứ như vậy bị phi thuyền đâm chết, rất là oan uổng.

Khoảng cách Vương Ngũ nói ra những lời này, còn chưa tới thời gian mấy giây, hiệu suất thật sự là hù chết người.

“Không thể nào, khu vực trưởng thật đúng là chết hay sao? Bị đâm chết tươi hay sao? Nói như vậy, phó trưởng khu vực của bọn họ chẳng phải sẽ bị nguy hiểm hay sao?” Vương Ngũ sững sờ, hắn không nghĩ tới chính mình nói chuyện nhanh như vậy liền ứng nghiệm.

Ầm ầm ầm! ! !

Lời này vừa mới nói xong, mấy gã phó trưởng khu vực cũng bị chiếc phi thuyền này truy kích, nhẹ nhàng chấn động, lại đâm chết mấy người, sụp đổ ở giữa không trung, cho dù bọn họ muốn chạy trốn cũng không có biện pháp nào.

Những này phó trưởng khu vực này thân thể giống như pháo hoa, nổ tung thành mảnh nhỏ, nhao nhao rơi xuống đất, tình trạng trước khi chết hết sức thê thảm.

“Mả moẹ nó, bọn người phó trưởng khu vực thật đúng là gặp nạn.

“Moẹ nó, Vương Ngũ vừa mới nói xong, lại bị đâm chết, bọn họ chính là cường giả Luyện Bảo cảnh, thế nào lại bị chết dễ dàng như vậy.”

“Có thể không dễ dàng sao? Ngay cả Trưởng khu vực Chân Hỏa cảnh cũng bị đâm chết tươi, Luyện Bảo cảnh thì tính toán là cái gì.”

“Đúng a, giết Luyện Bảo cảnh như giết gà.”

“Phi thuyền này đơn giản chính là hung vật, đụng ai, người đó liền chết.”

“Xong đời, khu vực chúng ta xong đời triệt để, vẫn phải tranh thủ thời gian chuồn lẹ đi.”

“Đây là Chúng ta đắc tội đại nhân vật, không trốn chính là chết.”

Đông đảo binh lính Cướp Khăn Hồng đều bị tuyệt vọng, còn chưa kịp chiến đấu đâu, đầu tiên khu vực trưởng đã bị diệt sát, mấy gã phó trưởng khu vực còn lại cũng khó thoát khỏi cái chết, nhao nhao bị chiếc phi thuyền khủng khiếp này va chạm thành thịt vụn.

Về phần những trận pháp khu vực gì kia, loại hình vũ khí phòng ngự, chiếc phi thuyền kia xông tới trong nháy mắt lập tức bị phá hủy đến không còn một mảnh, làm sao còn có lực lượng gì có thể chống lại được.

Những tôm tép nhỏ bé này như bọn họ, thực lực nhiều lắm chỉ là Thần Thông cảnh, thật sự là gánh không được a.

Đội trưởng kia cũng đã giống như rơi vào trong hầm băng, toàn thân phát run, ngay cả cả đám cường giả trưởng khu vực và phó trưởng khu vực này đều bị diệt sát nhẹ nhõm, vậy những binh lính này như bọn hắn chẳng phải cũng sẽ nguy hiểm hay sao? !

“Đội trưởng, ta cảm thấy hiện giờ còn không phải giờ phút nguy hiểm, nếu như chờ địch nhân kia lấy lại tinh thần, phát hiện chúng ta mà nói. . .” Binh lính Vương Ngũ có chút không nín được, còn muốn nói chuyện.

Bộp!

Không đợi Vương Ngũ nói hết lời, đội trưởng cũng không chịu đựng nổi nữa, một bạt tai lập tức vung tới, nhanh như sấm sét, trong nháy mắt tát bay Vương Ngũ ra ngoài, đều xoay mấy vòng giữa không trung.

Hắn chửi ầm lên: “Ông nội mày, con moẹ nó ngươi không nói lời nào sẽ chết a, vừa rồi chính ngươi miệng thối hại chết chết bọn người trưởng khu vực, hiện giờ thế mà còn gieo thêm xúi quẩy, có phải muốn hại chết chúng ta hay không, hiện giờ cấm đoán ngươi nói chuyện.”

“Còn dám nói thêm câu nữa,