Mà lại càng thêm làm cho hắn tức giận là, tiểu tử kia phách lối đến không biên giới, quá xem thường người, sau khi cướp đi khác mọi thứ, thế mà còn dám lưu lại tên của chính mình, cuối cùng phải xem thường hắn tới mức độ nào mới vừa lòng đây.
Hỗn đản này đang cho rằng dù cho lưu lại tên tuổi, hắn cũng không cách nào trả thù sao? !
Hầu Tam nghiến răng nghiến lợi, trong lòng phẫn hận không cách nào kể ra, nhưng mà nếu như bị hắn gặp phải tên hỗn đản Võ Vô Địch kia, hắn nhất định phải ăn thua đủ với tên hỗn đản kia, đến chết mới thôi.
. . .
Mà lúc này, Hạ Bình đi nhanh một mạch, đi vào một nơi sơn cốc, đó là chỗ tập hợp hắn ước định với các nàng Giang Nhã Như.
Nhưng mà mới tiến vào sơn cốc, hắn lập tức cảm nhận được một trận bầu không khí túc sát.
Giờ phút này, các nàng Giang Nhã Như, cùng một đám tiểu hài tử thế mà bị lượng lớn Hung Đồ hung thần ác sát vây quanh, trên tay bọn họ đều cầm trường thương, đại đao, lưỡi búa đủ loại vũ khí.
Không ít người trên người có ôn dịch, trên mặt có vết đao chém, hoặc là đầu trọc, vừa nhìn là biết những người này hung tàn độc ác, không phải người tốt, tuyệt đối là loại giết người như ngóe kia.
Bởi vì có lượng lớn người tới chỗ sơn mạch này tìm tòi Ly Hỏa Đoán Tạo Thuật, như vậy đại trận thế cũng hấp dẫn không ít người tới vây xem, hiếu kỳ xảy ra chuyện gì.
“Hắc Hổ bang làm việc, người không có phận sự mau mau rời đi, nếu không giết không tha!”
Một người đầu trọc nổi giận quát một tiếng, đằng đằng sát khí, cực kỳ bá đạo, trừng mắt một đám người chung quanh.
Hắc Hổ bang? !
Người chung quanh đều là giật nảy cả mình, đương nhiên bọn họ cũng đã được nghe nói cái tên Hắc Hổ bang này, chính là tổ chức xã hội đen đỉnh đỉnh đại danh trong Viễn Đông thành, đứng đầu trong các tổ chức, thuộc hạ đông đảo.
Cho dù ở trong thế giới hiện thực, cái tổ chức này cũng là bá chủ một địa phương, thống trị một quả tinh cầu.
Cho dù đối với đại nhân vật chính thức mà nói không tính là gì, nhưng mà đối với nhân vật Hạ Tầng mà nói, đây tuyệt đối là đại thế lực không thể trêu chọc, chớ đừng nói chi là đối phương là nhân vật hắc đạo có thù tất báo.
Nếu như trêu chọc đối phương, chỉ sợ bọn họ sẽ chọc đến phiền toái lớn.
Lúc này không ít người lập tức nửa đường bỏ cuộc, tuyệt đối không thể lăn lộn vào vũng nước đục này.
Nhưng mà cũng có người rất là khó chịu, dù sao bọn họ dám đến tìm tòi Ly Hỏa Đoán Tạo Thuật, cũng là người hết sức tự tin đối với thực lực mình, có thật nhiều hạng người kiệt ngao bất thuần, làm sao chịu được lời nói phách lối như vậy.
“Chờ một chút, đây không phải là bang chủ Lục Hổ của Hắc Hổ bang sao? Hắn thế mà cũng xuất hiện.”
Có người kêu to lên, hắn nhận ra giữa đám người, tráng hán đầu trọc cả người cao 2m2, toàn thân đối phương tản mát ra khí tức Mãnh Hổ, thân thể vạm vỡ , khiến cho người ta phải khiếp sợ.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy tên đan ông lực lưỡng này, cũng đã biết đối phương không dễ chọc.
Bọn họ cũng đã là từng nghe nói Lục Hổ là cường giả Thần Thông cảnh đỉnh phong, vẻn vẹn kém một bước lập tức có thể tấn thăng đến Luyện Bảo cảnh, thực lực như vậy ở trong thành hạ cấp tuyệt đối là số một.
Nhìn thấy loại tình huống này, không ít người cũng không lại lên tiếng, đã Lục Hổ cũng xuất hiện ở nơi này, đại biểu tinh nhuệ của Hắc Hổ bang ra hết, bọn họ không cần thiết đắc tội đại thế lực như vậy.
Bùm!
Lục Hổ đứng ở phía trước, nhìn chằm chằm bọn người Giang Nhã Như, ồm ồm hỏi: “Võ Vô Địch đâu, Võ Vô Địch ở nơi nào, vì cái gì không có ở cùng với các ngươi?”
Hắn cảm thấy rất là nghi hoặc, bởi vì căn cứ thủ hạ báo cáo trước đó, Võ Vô Địch một mạch cùng đám người này cùng một chỗ, hắn vội vã chạy đến, lại là phát hiện tung tích của Võ Vô Địch biến mất.
Lúc này hắn đã cảm thấy vô cùng nổi nóng, nếu như Võ Vô Địch cứ như vậy mất tích, trở lại Viễn Đông thành mà nói, lần sau chỉ sợ cũng không tìm được cơ hội tốt như vậy.
Đối với loại chuyện này, hắn tuyệt không cho phép, bởi vì đã lao sư động chúng như thế, còn bỏ ra cái giá cực lớn lấy ra Băng Phách Ngân Châm, hiện giờ thế mà không công mà lui, hắn sao có thể chấp nhận loại chuyện như vậy.
“Mắc mớ gì tới ngươi.”
Bọn người Giang Nhã Như lạnh hừ một tiếng, không có ý định nói cái gì với bọn hắn.
“Nói không sai.”
“Đầu hói bự, đừng tưởng rằng dáng dấp to béo có thể hù dọa người.”
“Đúng, đại cá tử ngốc giống như ngươi, ta có thể đánh mười người.”
“Tốt nhất lập tức rời đi, nếu không mà nói chúng ta sẽ tức giận, tức giận lên ngay cả chính chúng ta đều sợ.”
Một đám tiểu chính thái tiểu la lỵ kêu ầm lên, cọ xát lấy răng mèo, một bộ dáng chính mình hung tàn rất lợi hại.
Nhất thời, đông đảo bang chúng của Hắc Hổ bang đều cười vang, một đám trẻ con thôi, thế mà cũng dám uy hiếp những thành viên Hắc Hổ bang giết người như ngóe này như bọn họ, quả nhiên là người không biết không sợ.
Bọn họ cảm thấy mình dường như bị một đám con cừu nhỏ uy hiếp, không có lực uy hiếp chút nào có thể nói.