TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1577: Năm Ngày Không Đánh Là Nhảy Lên Nóc Nhà Lật Ngói

Hạ Bình nắm nắm quả đấm, hắn thông qua mấy ngày tu luyện, cuối cùng cũng ngưng luyện thành công môn thần thông của Long Tộc này.

Muốn tu luyện thành công môn thần thông âm ba của Long Tộc này, cần hấp thu Sát Khí Thiên Địa, tan vào trong thể nội, người bình thường muốn tu luyện thành công gần như là không có khả năng, dù sao một khi sát khí nhập thể, lập tức cũng sẽ bị ăn mòn, thân thể sụp đổ.

Cũng chỉ có Long Tộc và các loại sinh linh có được thân thể cứng rắn, mới có tư cách tu luyện thành công môn thần thông này, chống cự nổi sát khí ăn mòn, những người khác muốn tu luyện, đó chính là đang tìm cái chết.

Bất quá uy lực và độ khó khăn của môn thần thông này có quan hệ trực tiếp đến lẫn nhau, dung hợp bảy sát khí, lại phối hợp lên Chân Long nộ hống, sinh ra lực phá hoại không gì sánh kịp.

Đoán chừng thôi động toàn lực, vừa hô lên, trong vòng nghìn dặm đều sẽ gặp phải tác động đến.

Lấy thân thể của hắn làm trung tâm bên trong phạm vi ngàn dặm đều sẽ trở thành Cấm Khu Sinh Mệnh, bị sát khí ăn mòn, trong vòng ngàn năm Sinh Linh Phổ Thông đi vào đều sẽ chết, như là gặp phải bức xạ hạt nhân.

"Sát khí còn chưa đủ, nếu như có thể tìm thôn phệ được lượng lớn sát khí tinh thuần, tan vào trong thể nội, nhất định có thể tăng lên uy lực của môn thần thông này tới cảnh giới không thể tưởng tượng nổi."

Ánh mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sáng rực, hắn có thể cảm giác được chính mình chỉ vẻn vẹn tu luyện thành công sơ bộ này môn thần thông của Long Tộc này mà thôi, môn thần thông này còn có tiềm lực có thể khai quật rất lớn.

Mà sau khi lại ngưng luyện môn thần thông này thành công, pháp lực trên người hắn cũng gia tăng không ít, hướng phía cảnh giới Luyện Bảo cảnh trung kỳ từng bước một rảo bước tiến lên, rèn luyện căn cơ võ đạo cho hắn.

"Bất quá Quy Tắc Vân Thiên Địa ở Tiêu giới thật sự là mạnh mẽ, quả nhiên không có cách nào phát huy ra lực lượng cao hơn Thần Thông cảnh."

Hạ Bình muốn điều động lực lượng cả một thiên địa, phát hiện lực lượng pháp tắc nơi này quá mức mạnh mẽ, phảng phất lực lượng trên người hắn bị đại năng phong ấn, không cách nào phát huy ra lực lượng của Luyện Bảo cảnh.

Cảm giác như vậy có hơi khó chịu, như là người bình thường trên chân đeo lên xiềng xích lôi theo quả cầu sắt, không cách nào phát huy ra lực lượng của thân thể.

Nhưng mà ở hoàn cảnh hạ tu luyện như vậy, cũng chưa chắc không phải chuyện tốt, có thể cảm giác được một số chỗ thiếu sót của chính mình.

"Ra ngoài đi, dường như đã thời gian rất lâu không có rời đi tĩnh thất."

Hạ Bình đứng lên, thả lỏng xương cốt một chút, vang lên tiếng rung động đùng đùng, như là Hổ Báo Lôi Âm, hắn lập tức đi ra khỏi tĩnh thất dạo chơi, hưởng thụ ánh sáng mặt trời bên ngoài.

Vừa đi ra khỏi tĩnh thất, hắn lập tức phát hiện bốn cô gái Sở Dung, Giang Nhã Như, Ngư Thất Thất cùng Tô Cơ cũng ở bên ngoài phòng khách, các nàng đang đắc ý ăn thức ăn đâu, trên bàn cơm đang bày ra thức ăn rực rỡ muôn màu, tản mát ra mùi thơm mê người.

Mấy ngày nay các nàng đều đang ăn uống điên cuồng, dường như là để bù đắp lại mỹ thực một năm trời không ăn được món ăn gì ngon lành.

"Ăn nhiều như vậy, không sợ béo sao?"

Hạ Bình đặt mông ngồi ở bên cạnh, không chút khách khí.

"Có phải năm ngày thiếu ăn đòn phải không? !"

Sở Dung liếc xéo hắn một cái, đôi mắt đẹp lộ ra một tia sát khí, lại dám nói với một cô gái thục nữ đang hưởng thụ mỹ thực loại lời nói không hiểu phong tình này, không phải muốn ăn đòn thì là cái gì, nàng muốn đánh hắn.

"Hừ, bản công chúa có thể chất ăn thế nào cũng sẽ không mập, người đời xưng là thiên sinh lệ chất."

Ngư Thất Thất cầm lấy một khối bánh kem bắt đầu ăn bẹp bẹp, lộ ra vẻ khiêu khích nhìn lấy Hạ Bình.

"Thiên sinh lệ chất nhìn không ra, da mặt dày ngược lại thì nhìn ra."

Hạ Bình khinh bỉ nói.

Ngư Thất Thất nhe răng, muốn cầm bánh kem đập vào mặt hắn.

"Béo sao?"

Hai người Tô Cơ và Giang Nhã Như ngược lại là hơi có tâm hư, nhìn thấy dáng người của chính mình, dường như có hơi để ý.

"Nơi khác phương không mập, cũng là một nơi nào đó béo, rất lợi hại hung ác a."

Hạ Bình sờ sờ cằm, dò xét dáng người của hai người Tô Cơ và Giang Nhã Như từ trên xuống dưới, mở rộng tầm mắt.

"Phi(phun nước bọt)!"

"Lưu manh!"

Khuôn mặt của Tô Cơ và Giang Nhã Như đỏ lên, lập tức phi(phun nước bọt) Hạ Bình một trận, các nàng biết tên lưu manh này đang nói cái gì, đặc biệt là ánh mắt kia, giống như hận không thể lột sạch các nàng vậy.

"Đúng rồi, tên lưu manh."

Ngư Thất Thất dường như nhớ tới một sự kiện, nàng chớp mắt to ngập nước nhìn vào Hạ Bình: "Trên người ngươi còn có dư thừa thiết bị hay không? Chúng ta muốn đi vào Virtual Network Vũ Trụ nhìn xem."