TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1280: Xem Mạng Người Như Cỏ Rác (2)

Gã thanh niên ăn mặc hoa lệ kia lập tức hưng phấn kêu lên: "Ha-Ha, Ninh Thần Hoa, không sai, quả nhiên trong sơn cốc này sinh trưởng Ninh Thần Hoa trong truyền thuyết."

"Vừa rồi ta cũng đang kỳ quái vì cái gì nơi này xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, nhất thời hiếu kỳ lập tức tới xem một chút, không nghĩ tới thế mà có thể phát hiện Ninh Thần Hoa, vận khí của thiếu gia thật sự là quá tốt."

"Nếu có thể phục dụng đóa Ninh Thần Hoa này, thiếu gia tấn thăng đến Thần Thông cảnh, đó là sự tình chắc chắn."

Hắn cười ha ha, biểu lộ rất là hưng phấn.

"Chúc mừng thiếu gia, chúc mừng thiếu gia."

"Thiếu gia không hổ là người thiên địa chiếu cố, không nghĩ tới tùy tiện ra ngoài rèn luyện một chút, là tìm được Ninh Thần Hoa."

"Đây là ông trời cũng nhất định đang muốn thiếu gia tương lai có thể lên làm Điện Chủ Hồn Điện a."

Một đám người chung quanh đều đang vuốt mông ngựa, a dua nịnh hót, mà thanh niên trẻ tuổi kia lộ ra vẻ mặt thoải mái, hiển nhiên bị người chung quanh lấy lòng đến hết sức thoải mái, hết sức thỏa mãn.

"Người tới, ngắt lấy đóa này Ninh Thần Hoa cho ta."

Người thanh niên trẻ tuổi mặc áo choàng hoa lệ vung tay lên, phát ra mệnh lệnh với thuộc hạ mình.

"Vâng, thiếu gia."

Một tên hộ vệ cưỡi Địa Long tiến lên, giẫm đạp khắp nơi, rung động thùng thùng, mặt đất rung động, giống như một đạo Cuồng Phong, hắn lập tức muốn phóng tới trong sơn cốc, hái xuống Ninh Thần Hoa.

Hộ vệ cưỡi Địa Long kia hiển nhiên cũng nhìn thấy Hạ Bình đứng ở trước mặt Ninh Thần Hoa, nhưng mà hắn cơ bản là không muốn nói nhảm cái gì với Hạ Bình, một câu cũng không nói, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, Địa Long vẫn y nguyên phi nước đại, bốn phía đều vang lên sóng lớn cuồng phong, dường như muốn một cước đạp chết người trước mắt.

Đối với bọn hắn mà nói, người dám ngăn cản tại trước mặt bọn hắn cùng con kiến hôi không sai biệt lắm, nghiền chết thì nghiền chết thôi.

Ở Huyết Hồn đại lục, nhân mạng như cỏ rác.

"Phách lối rất lợi hại a."

Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sắc lạnh, đám người này quả thật là không để hắn vào trong mắt, nói cướp đi Ninh Thần Hoa loà cướp đi Ninh Thần Hoa, dường như cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, cực kỳ bá đạo.

Hắn cũng không cần quan tâm lập tức xuất quyền.

bùm!

Quyền kình mạnh mẽ từ thân thể của hắn đấm ra ngoài, có thể nói là Bách Bộ Thần Quyền, nện thật mạnh ở trên đầu con Địa Long này.

Hỏng bét, đây rốt cuộc là công kích gì? !

Hộ vệ kia lập tức cảm nhận được nguy hiểm cực lớn, rốt cục hắn động dung, không còn có thần sắc phách lối như lúc trước, mỗi một tế bào toàn thân hắn đều cảm nhận được khí tức nguy hiểm tiến đến.

Nhưng mà tốc độ quyền kình thật sự là quá nhanh quá nhanh, cho dù hắn muốn quay đầu chạy trốn cũng đã quá muộn.

"Không không không! !" Hộ vệ kia quát to một tiếng.

Sau một giây, quyền kình nổ tung, như là bom hạt nhân nổ tung, thân thể Địa Long to lớn lập tức nổ tung, hóa thành một đống thịt vụn, máu tươi vung vãi thành một núi nhỏ.

Mà hộ vệ kia vẻn vẹn kêu lên một tiếng kêu thê lương thảm thiết, cứ như vậy bị một quyền đánh cho vỡ thành ngàn mảnh, cùng nhau theo con Địa Long xuống địa ngục, làm thế nào cũng không thể chắp vá trở lại được.

Hạ Bình vẫn cứ đứng tại chỗ, một bước cũng không có động.

Cái gì? !

Nhìn thấy gã hộ vệ tinh nhuệ này bị một quyền đánh chết tươi, hóa thành đống thịt nát, rốt cục đám người kia cũng nhìn thẳng lấy Hạ Bình, nhưng mà mỗi người đều lộ ra vẻ giận dữ.

"Dân đen, thật lớn mật."

Một tên hộ vệ hét lớn một tiếng: "Là ai cho ngươi động thủ giết huynh đệ của ta, có phải ngươi muốn chết hay không? !"

Tất cả mọi người vô cùng tức giận, sắc mặt âm trầm, bọn họ không nghĩ tới thế mà còn có người dám ra tay đối với đám người của chính mình, đơn giản chính là to gan lớn mật tới cực điểm.

"Dám ra tay với ta, chết một trăm lần cũng không đáng tiếc." Hạ Bình cười lạnh một tiếng, "Nếu như các ngươi ai còn dám hành động thiếu suy nghĩ, người nào còn dám ở trước mặt ta cướp đoạt Ninh Thần Hoa, người nào đó phải chết."

Hắn đằng đằng sát khí, sát ý trong nháy mắt lập tức bao phủ cả sơn cốc.

"Gia hỏa này là ai, thế mà còn dám ngăn cản thiếu gia đạt được Ninh Thần Hoa?" Thanh niên áo hoa nhất thời nhíu mày, hắn cảm thấy rất không thoải mái, thế mà còn giết ra một tên Trình Giảo Kim, muốn ngăn cản chính mình đạt được Ninh Thần Hoa.

"Không rõ ràng."

Người đàn ông trung niên cầm trong tay trường cung đứng ở bên cạnh mở miệng nói: "Trước đó thuộc hạ nhìn thấy tiểu tử này muốn hái Ninh Thần Hoa, cho nên lập tức muốn dùng một mũi tên bắn chết hắn, miễn cho hỏng chuyện lớn của thiếu gia."

"Không nghĩ tới hắn hoặc nhiều hoặc ít có chút bổn sự, thế mà có thể ngăn cản lại mũi tên của thuộc hạ."

Hắn nói ra chuyện xảy ra vừa rồi.

"Thế mà có thể đỡ được mũi tên của ngươi, khó trách ta thuộc hạ bị một quyền của hắn đấm chết, xem ra hoặc nhiều hoặc ít có chút bổn sự, khó trách kiệt ngao bất thuần như thế, không biết điều."

Thanh niên áo bào cười lạnh một tiếng.

Đối với thủ hạ chết đi hắn không có động dung một chút nào, những hộ vệ này vì hắn mà chết đây là bổn phận, mặc kệ chết bao nhiêu người, hắn cũng sẽ không có nửa phần thương tâm, như là nô bộc, chết bao nhiêu thì có thể bổ sung bấy nhiêu.

"Thiếu gia, yên tâm, hiện giờ ta lập tức đi tru sát gã dân đen này, diệt trừ một nhân tố nguy hiểm này, cướp đoạt Ninh Thần Hoa tới tay." Người đàn ông trung niên cầm trong tay trường cung trầm giọng nói, trên thân bốc lên sát khí nồng đậm.

Hắn là một vị Thần Tiễn Thủ, tinh thông Ám Sát Chi Thuật cự ly xa, chỉ cần cho hắn khoảng cách nhất định, ở trong Thiên Hạ không có bao nhiêu người có thể sống, có thể nói là cao thủ đệ nhất dưới tay thanh niên áo hoa này.