TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1029: Kim Bài Miễn Tử (2)

"Mua đồ chơi cái gì, nhiệm vụ của các ngươi chính là học tập cho giỏi, đừng cả ngày nghĩ đến rong chơi khắp nơi biết không?"

Hạ Bình dửng dưng nói ra: "Những vàng bạc tài bảo này ta thu trước dùm các ngươi, trước tiên gom hết ngay tại nơi này, sau này ta sẽ trả lại các ngươi." Hắn muốn lấy đi tài bảo trên thân của những tiểu bằng hữu này.

"Không được."

Một đám tiểu hài tử hết sức kiên quyết, bọn họ bảo vệ gắt gao những tài bảo này, dường như xem thấu mục đích tà ác của Hạ Bình, một khi đến trong tay của tên bại hoại này, cũng sẽ không có phần bọn họ.

"Bằng không như vậy đi, số tiền kia cứ xem như là tài chính khởi động của chúng ta."

Con ngươi của Hạ Bình đảo một vòng, kế thứ nhất của hắn không thành, lại sinh một kế, lập tức nói: "Thật ra số tiền này chỉ là món tiền nhỏ thôi, chờ sau khi chúng ta rời đi Tân Thủ Thôn, đây mới thực sự là thời điểm bắt đầu kiếm nhiều tiền."

"Đến lúc đó ta mang theo các ngươi qua tiêu diệt từng tên đầu lĩnh thổ phỉ, cướp về toàn bộ tài bảo của bọn hắn, chiếm làm của riêng, đây mới thực sự là mua bán lớn."

Hắn biểu thị muốn dẫn lấy một đám tiểu hài tử rời đi Tân Thủ Thôn, đi làm mua bán lớn.

"Mua bán lớn à? !"

"Đúng rồi, Thổ Dân ca ca nói đúng, thổ phỉ ở Tân Thủ Thôn nghèo quá."

"Thổ phỉ ở bên ngoài của Tân Thủ Thôn mới có tiền, hẳn là chúng ta phải đi cướp của bọn họ."

"Nói không sai, muốn cướp bóc thì cướp bóc kẻ có tiền, cướp bóc quỷ nghèo kiếm lời không bao nhiêu tiền gì cả."

Một đám tiểu chính thái và tiểu la lỵ cảm thấy Hạ Bình nói rất có đạo lý, so sánh với thổ phỉ bên ngoài Tân Thủ Thôn, thổ phỉ ở Tân Thủ Thôn thật sự là nghèo quá.

"Thế nhưng mà tạm thời chúng ta còn không có cách nào rời tân thủ thôn." Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai chớp mắt.

Hạ Bình lập tức nói: "Vậy các ngươi phải tranh thủ thời gian đột phá Tử Phủ Cảnh, rời đi Tân Thủ Thôn, như vậy chúng ta lập tức có thể cùng đi ra bên ngoài xưng vương xưng bá, cướp giàu giúp nghèo, làm mưa làm gió."

"Đúng rồi, chúng ta phải mau đột phá đến Tử Phủ Cảnh, rời đi Tân Thủ Thôn."

"Tân Thủ Thôn không có gì chơi vui, quá nhàm chán."

"Trước đó ta ghét bỏ luyện võ rất mệt mỏi, cả ngày lười biếng, trộm gian dùng mánh lới, lại không ngâm tắm thuốc, xem ra ta phải chăm chỉ."

"Chỉ cần chúng ta chăm chỉ, rất nhanh lập tức có thể đột phá đến Tử Phủ Cảnh."

"Thổ Dân ca ca , chờ chúng ta rời đi Tân Thủ Thôn, nhất định phải mang theo chúng ta đánh thổ phỉ, chia tiền."

Một đám tiểu hài tử bị Hạ Bình thuyết phục, bọn họ đều cảm thấy sau khi rời đi Tân Thủ Thôn sẽ có tiền đồ rộng lớn, đi theo tên Thổ Dân này lăn lộn, khẳng định là tiền đồ thật to lớn.

Bọn họ trông mong nhìn lấy Hạ Bình.

"Yên tâm, chờ rời đi Tân Thủ Thôn, như vậy cái không gian Võ đạo này chính là thiên hạ của chúng ta." Hạ Bình vỗ vỗ lồng ngực, đắc ý trong lòng, đến lúc đó mang theo bọn thiếu gia nhỏ này qua hoành hành bá đạo, khi đó còn có ai dám trêu chọc hắn, đơn giản giống như là trên người mình mang mấy chục khối Kim Bài Miễn Tử.

Vù!

Hạ Bình vung tay lên, lập tức thu sạch Kim Ngân Châu Báu trên mặt đất, đặt ở bên trong Không Gian Trữ Vật, trên mặt đất đồ vật gì đáng tiền đều không lưu lại, trống rỗng.

Nhưng mà bọn họ còn không có tính toán rời đi sơn trại, bởi vì lúc này sắc trời đã tối, cho nên bọn họ lập tức nghỉ ngơi ở nơi này một đêm, chờ sáng sớm ngày mai lập tức trở về Tân Thủ Thôn.

Một đám tiểu hài tử mệt mỏi, lập tức dựa vào trong phòng đám Sơn tặc nằm ngáy o o lên.

Mà Hạ Bình lại chọn rời đi gian phòng, sau đó đi ra một chỗ đất trống bên ngoài, tinh thần hắn cực kì sáng láng, dù cho mười ngày mười đêm không ngủ được, hắn cũng không có chuyện gì.

"Đúng rồi, thừa dịp trong khoảng thời gian này, thuận tiện học xong triệt để Dương Thần Quyền đi." Hạ Bình sờ sờ cằm, hắn quyết định lợi dụng hệ thống, đem này môn quyền pháp cấp bậc Thánh Nhân học xong, tăng cường thực lực của chính mình.

Lúc này, thanh âm từ hệ thống truyền tới: "Học xong quyền pháp cấp thánh nhân Dương Thần Quyền, cần phải hao phí ba trăm triệu điểm thù hận."

Cái gì? !

Nghe được câu này, Hạ Bình nhất thời hoảng sợ kêu to một tiếng, tuy rằng hắn đã sớm biết muốn học xong một môn quyền pháp cấp thánh nhân sẽ hết sức đắt đỏ, nhưng mà vẫn không nghĩ tới cần ba trăm triệu điểm thù hận, đây quả thật là một con số trên trời.

Có thể suy nghĩ kỹ một chút, hắn vẫn cứ cắn răng chọn học xong, dù sao điểm thù hận để ở nơi này cũng không có tác dụng quá lớn, dùng để tăng cường thực lực mình mới là Chính Đạo, nếu không thì chỉ là giấy lộn.

Ầm ầm

Một giây sau, hệ thống lập tức khấu trừ ba trăm triệu điểm thù hận, lúc này trên người hắn cũng chỉ còn lại có 330 triệu điểm thù hận, lúc này một dòng nước ấm lập tức tràn vào trong đầu của Hạ Bình.

"Đây chính là Dương Thần Quyền sao? !"

Hạ Bình đứng tại chỗ, hắn phát hiện trong đầu của chính mình thêm ra một bóng người, đang diễn dịch môn quyền pháp này, đại khí bàng bạc, Dương Khí cuồn cuộn, thể hiện ra lực lượng vô địch.

Chiêu thức tinh diệu như vầy làm cho hắn trầm mê, vừa rồi đầu lĩnh sơn tặc Độc Nhãn Lang này căn bản là ngay cả một phần ngàn tỉ uy lực của môn quyền pháp này cũng không có đánh ra được.