“Chạy, chạy mau.”
“Không thể tới gần tên nhân loại này.”
“Tên nhân loại này quả thực chính là ngôi sao tai họa, là tai họa.”
“Hắn muốn kéo chúng ta làm đệm lưng, đừng để hắn kéo chúng ta chôn cùng a.”
Rất nhiều tà ma đều hoảng sợ kêu to lên, chúng cũng biết rõ đầu sỏ gây nên lôi kiếp là người nào, chỉ cần Hạ Bình đi đến nơi nào, nơi đó đều là gió tanh mưa máu, tử thương vô số.
Vừa rồi nơi lực lượng lôi đình bao trùm, đã bị dị sạch triệt để, một đám tà ma đều hóa thành tro tàn, ngay cả lời trăn trối cũng không có lưu lại, bị chết hết sức là biệt khuất.
Chúng lập tức bị hù dọa đến giày vò, chạy thục mạng hướng về phía bốn phương tám hướng.
Nhưng là căn bản không có tác dụng, Hạ Bình đập cánh trên người, lập tức đuổi theo, xem những con tà ma này là cái dù bảo vệ chính mình, khiến chúng nó làm khiên thịt cho mình ngăn cản lôi đình thiên kiếp.
Rầm rầm rầm!!!
Từng đạo lôi đình đánh xuống, những con tà ma kia chạy thục mạng hướng về phía bốn phía, như là chim sợ cành cong, chó nhà có tang, phàm là tà ma bị Hạ Bình tới gần đều bị lôi đình đánh chết, không có ngoại lệ.
Lúc này, lối vào mộ địa Thiên Yêu, cũng có rất nhiều nhân loại và yêu quái đi ra, trong đó cũng có cả Quạ Đen Vận Rủi, Khổng Lồ Ba Mắt, Thỏ Linh Lung và những yêu quái khác.
Trừ đó ra cũng có Lộ Siêu, Phượng Cầu Đạo và đám người tinh anh trong nhân loại.
Sau khi bọn hắn đi ra, lập tức đã bị làm cho hoảng sợ, bởi vì tà ma rậm rạp chính giữa bầu trời, che khuất bầu trời, dọa đến bọn hắn đều cho rằng bị tà ma mai phục.
Nhưng mà nhìn kỹ, bọn hắn lại phát hiện rất không ổn, bởi vì bọn tà ma này dường như cũng không phải nhắm vào bọn hắn, mà là đang nhắm vào một nhân loại, tên nhân loại này thì ra chính là Hạ Bình.
Không thể không nói, cái thằng này hóa thành tro bọn họ cũng nhận ra.
Quả nhiên không chết!
Quạ đen vận rủi và đám yêu quái liếc mắt nhìn nhau, đều ý tứ chúng ta cũng hiểu rõ, trận nổ bom kinh thiên động địa kia quả nhiên hay là không có cách nào giết chết tên nhân loại này, hắn vẫn cứ chạy nhanh nhảy mạnh.
“Ha ha, ông trời có mắt, tiểu tử này vậy mà bị tà ma đuổi giết, hắn cũng có hôm nay, đây cũng là báo ứng.” Một con yêu quái cười ha ha, lộ ra một bộ dáng nhìn có chút hả hê.
“Báo ứng cái rắm, ánh mắt ngươi có phải mù hay không, làm sao là bị tà ma đuổi giết, rõ ràng chính là hắn đuổi giết tà ma.” Một người đệ tử tinh anh khinh bỉ nhìn khinh bỉ con yêu quái này.
Cái gì?!
Tất cả mọi người là nhìn sang, thình lình phát hiện Hạ Bình dữ dội đến rối tinh rối mù, đối mặt đại quân mười vạn tà ma, vẫn không hề sợ hãi, vậy mà tả xung hữu đột, như là hổ vào bầy dê.
Vậy mà tà ma có mười vạn, nhưng mà phút này lại bị dọa đến thất kinh, hoang mang lo sợ, lá gan cũng đã bị dọa teo, nhao nhao chạy thục mạng khắp bốn phía.
Mà Hạ Bình thì ở phía trước đuổi giết, phảng phất như là một Chiến Thần.
Cùng lúc đó, chính giữa bầu trời thỉnh thoảng đánh xuống sấm sét, phàm là tà ma đứng ở gần chung quanh Hạ Bình đều bị đánh chết toàn bộ, đánh chết, hóa thành tro bụi, biến mất trên thế giới này.
“Đậu xanh rau má, cái éo gì xảy ra thế này? Tên nhân loại này nghịch thiên hay sao?”
“Vậy mà điều khiển lực lượng lôi đình, đuổi giết đại quân mười vạn tà ma, hắn rốt cuộc làm sao được như vậy?”
“Chẳng lẽ hắn rớt đầu vào hũ đan dược.”
“Vấn đề là, tên nhân loại này đến cùng ăn nhầm thuốc gì mà dữ dội như vậy?”
“Mạnh đến rối tinh rối mù, quả thật giống như một Lôi Thần, những con tà ma hung tàn kia đến một ngày bị hắn đuổi giết đến như là chó nhà có tang, hoảng sợ không chịu nổi, quá trâu bò rồi.”
Một đám yêu quái đều bị dọa đến tròng mắt đều trừng đi ra, bị dọa đến giày vò, nếu như tên nhân loại này hung mãnh đến loại tình trạng này, đây chẳng phải là một người là có thể giết đến chúng không còn một mảnh, cũng không cần phải thở gấp một chút nào?!
Hiện giờ chúng triệt để khuất phục với nhân loại này rồi, sớm biết tiểu tử này có loại thực lực như vậy, làm sao còn dám khiêu khích, giở trò chạy trốn, đánh chết chúng cũng không đi lại trêu chọc.
Bọn người Phượng Cầu Đạo thì vẻ mặt im lặng, bọn hắn không lời nào để nói, hành động như vậy của Hạ Bình vượt quá tưởng tượng của bọn hắn, cũng không biết dùng loại lời nào biểu đạt rồi.
Một người đuổi giết đại quân mười vạn tà ma, loại lời này nói ra cũng không có người tin tưởng, nhưng mà bây giờ lại chân thật xuất hiện ở trước mắt bọn hắn, dù cho muốn làm bộ cũng khó có khả năng.
Giờ phút này, Hạ Bình giống như một con mãnh hổ, xông đi vào đại quân bọn tà ma này, hắn quả thật giống như người mang đến sự xui xẻo, giống như là điềm xấu, đi vào chính là diệt sát một mảnh tà ma.
Ai kêu hắn lọt vào Thiên Khiển,
Lực lượng lôi đình trên bầu trời cũng đã vỗ xuống phía chung quanh hắn.
Phàm là tà ma tới gần bên cạnh hắn toàn bộ đều xui tám đời, cùng một lúc bị sét đánh, nhao nhao hóa thành tro bụi.
“Nhân loại Vô sỉ, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi.” Có tà ma trước khi chết tru lên bi phẫn.
Cũng có tà ma cầu xin tha thứ, bị hù dọa đến sắc mặt trắng bệch: “Tha cho chúng ta a, đừng kéo chúng ta làm đệm lưng rồi.”
Càng nhiều tà ma nữa bị dọa teo gan, nhao nhao chạy thục mạng, mười vạn đại quân chạy tán loạn, như là ruồi nhặn bay khắp nơi.
Trong ngắn ngủi vài phút đồng hồ, cũng đã có hơn vạn con tà ma hóa là tro bụi, bị sét Thiên Phạt đánh chết.
“Giết hắn đi, lập tức giết tên nhân loại này, chỉ cần giết hắn, là có thể làm cho sấm sét thiên kiếp dừng lại.” Nhìn thấy nguyên một đám thủ hạ của mình bị chết không có chút giá trị, Phệ Hồn thú trố mắt muốn nứt, điên cuồng hô to lên, bởi vì tiếp tục như vậy nữa, đại quân mười vạn tà ma của nó sẽ sụp đổ, toàn quân bị diệt, nó căn bản không thể chịu đựng được.
Kiến thức của nó rộng rãi, đương nhiên biết rõ trận sấm sét thiên kiếp này nhắm vào chỉ một mình Hạ Bình.
Nếu tên Hạ Bình này chết, như vậy sấm sét thiên kiếp cũng đã không có đối tượng nhắm vào, đương nhiên sẽ như vậy mà tiêu tán, đây cũng là biện pháp giải quyết của nó, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
“Thì ra là thế, giết tên nhân loại này có thể dừng lại trận sấm sét này.”
“Biện pháp tốt, mọi người cùng nhau xông lên, giết tên nhân loại này.”
“Nhanh, muốn giữ mạng sống, cũng chỉ có nhanh chóng tiêu diệt tên nhân loại này.”
Tà ma Chung quanh đều kêu to lên, trong lòng chúng nảy sinh ác độc, mỗi con đều hung hãn không sợ chết, tập sát đi qua hướng phía Hạ Bình, muốn trong nháy mắt giải quyết xong tên siêu cấp tai họa này.
“Còn muốn giết ta? Buồn cười, các ngươi có lẽ còn không biết ai mới là vua của không trung.” Hạ Bình khinh bỉ nhìn bọn tà ma này, phần lưng sinh hắn ra hai cánh Địa Ngục Kim Ô, có được lực lượng điều khiển khí lưu trời sinh.
Có thể nói, hiện giờ hắn tương đương với con cưng của bầu trời, cho dù là một con chim yêu, cảnh giới ở cảnh giới ngang nhau, tốc độ cũng xa xa không bằng hắn.
Bọn tà ma này còn muốn đối phó hắn, quả thực cũng như là đang nói giỡn.
Hơn nữa hắn căn bản cũng không cần ra tay, chỉ cần tránh né công kích của những con tà ma này, tự nhiên có sấm sét Thiên Phạt phụ trợ chính mình giết chết nguyên một đám bọn chúng.
Thậm chí làm như vậy hiệu suất tốc độ giết tà ma cực cao, một đạo lôi đình đánh xuống, những tà ma này hẳn phải chết!
Như vậy so với chính hắn tự mình ra tay, cũng không biết tốt hơn bao nhiêu lần, hiện giờ hắn hoàn toàn cho rằng sấm sét Thiên Phạt là vũ khí của mình, dùng để sát phạt với tà ma, đánh đâu thắng đó; Không gì cản nổi.
Vèo vèo vèo!!!
Thân hình Hạ Bình lập loè, giữa không trung hóa thành vô số hư ảnh, hắn rung động đôi cánh, không ngừng chuyển dời ở chính giữa những tà ma này.
Mặc cho những tà ma này công kích như thế nào, cũng không thể tổn thương tới bản thể hắn, hướng về không trung.
Dù cho có vận khí tốt công kích, đánh trúng vào thân thể của Hạ Bình, nhưng mà cũng bị Bắc Minh hộ thể công ngăn cản, không tổn hao lông tóc gì.
Sau mấy phút đồng hồ, một đám tà ma bị chết bị thương thảm trọng, lôi đình đánh xuống, ba bốn vạn con tà ma đã bị sấm sét Thiên Phạt đánh chết, đến lúc này, đại quân mười vạn tà ma bị chết bị thương hơn phân nửa.
Chúng rốt cục triệt để hỏng mất, cũng đã hiểu rõ được chính mình căn bản giết không chết tên nhân loại khủng khiếp này.