“Nguy rồi, bị lừa rồi.”
Bỗng nhiên trong lúc này, giác quan thứ sáu của thủ lĩnh tà ma mãnh liệt cảnh cáo nó, phải rời khỏi nơi này, bằng không mà nói chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng là hiện tại muốn chạy trốn, đã quá muộn quá muộn, coi như là có cánh, cũng bay cũng không đi.
Vừa dứt lời, Hạ Bình lập tức cũng đã dẫn nổ mấy trăm quả bom hạt nhân chôn ở dưới mặt đất, một giây sau, hắn cũng đã biến mất tại nguyên chỗ, tiến vào trong không gian giới chỉ.
Có không gian giới chỉ ngăn cản, bất kể quả bom có uy lực bao nhiêu, cũng không tổn thương được hắn một chút nào.
Ầm ầm
Trong nháy mắt, mấy trăm quả bom hạt nhân mini đã bị dẫn nổ, lực nổ tung khủng khiếp bạo phát ra, cũng không biết lượng thuốc nổ đã tiêu hao bao nhiêu, địa vực diện tích hơn 10 dặm đều bị bao trùm.
Dùng Hạ Bình làm trung tâm, mặt đất lập tức bị tạc thành một cái hố sâu đường kính mấy cây số, một đám mây hình nấm màu đen bay lên giữa không trung, nổ vang rung động.
Dù cho cách mấy chục cây số, xa xa cũng có người có thể cảm nhận được cỗ chấn động bạo tạc nổ tung này.
Đáng sợ nhất chính là nổ tung bạo tạc sinh ra sóng xung kích, ngưng tụ thành thực chất, như là sóng biển vậy, hướng phía bốn phương tám hướng xung kích đi qua, giống như là cơn bão vậy, hủy diệt hết tất cả.
“Không không không!!!”
“Nhân loại, ta và ngươi không đội trời chung”
Tất cả tà ma trố mắt muốn nứt, gần như bị dọa vãi tè, chúng căn bản vốn không nghĩ tới tên nhân loại này vậy mà tàn nhẫn đến loại trình độ này, trực tiếp dẫn nổ nhiều quả bom như vậy.
Chẳng lẽ tên nhân loại này cứ thấy chết không sờn như vậy, không quan tâm tánh mạng của mình, muốn đồng quy vu tận với bọn chúng sao? Đánh chết chúng cũng không hiểu rõ vì sao tên nhân loại này có thể nổi điên đến như vậy.
Chúng cảm giác được trong thời gian tích tắc nổ tung này, tất cả đều điên cuồng chạy thục mạng hướng phía bên ngoài.
Có con bay về phía giữa không trung, có con chui xuống dưới đất, có con muốn tìm kiếm vật che chắn.
Nhưng mà căn bản không có tác dụng, trong phạm vi mấy trăm quả bom hạt nhân mini nổ tung, bất kỳ vật gì cũng không có cách nào ngăn cản, sóng xung kích công kích quả thật là chỗ nào cũng có.
Bất kỳ sinh linh nào trong phạm vi bạo tạc, đều bị nổ chết toàn bộ, hóa thành đống thịt nhão.
Ngẫm lại trước kia chúng hung hăng càn quấy đến cỡ nào, ỷ vào số lượng đông đảo, hoành hành không sợ, lùng bắt không kiêng nể gì cả, không có xem bọn người Hạ Bình vào trong mắt, xem như là súc vật, bắt được sẽ giết.
Nhưng bây giờ thì sao,
Nguyên một đám như là chó nhà có tang, điên cuồng chạy thục mạng, cũng chỉ là vì mạng sống.
Ở trong lực lượng lớn như vậy, cái gọi là tà ma, cũng chỉ là con sâu cái kiến hơi lớn hơn một chút.
“Nhân loại, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi.” thủ lĩnh Tà ma giận điên lên, nó thống trị mấy chục vạn tà ma, dưới một người trên vạn người, địa vị cao thượng.
Nhưng mà bây giờ vậy mà cũng sẽ chết ở chỗ này đơn giản như vậy, thử hỏi nó làm sao lại cam lòng?!
Nó điên cuồng chạy thục mạng, muốn cứu mạng sống của chính mình, bất quá khoảng cách nó với Hạ Bình thật sự là quá gần quá gần, ngay vào trong lúc nổ tung, cũng là kẻ thứ nhất bị ảnh hướng đến.
Ầm một tiếng, nó bị lực bạo tạc nổ tung mạnh mẽ oanh kích lên, chỉ trong thời gian 0.01 giây, thân thể của nó đã bị nổ thành nát bấy, hóa thành bột mịn, biến mất tại ở trong thiên địa.
Muốn ngăn cản này sóng xung kích này, cũng chỉ có vương giả, tông sư dưới vương giả đều là con sâu cái kiến.
Những con tà ma còn lại cũng như thế, bất kể giãy dụa như nào, chửi bới như nào, kêu rên như nào, thét lên như nào, ở dưới loại sức mạnh to lớn phá hủy tất cả mọi thứ như này, cũng không làm nên chuyện gì.
Không ít tà ma bọn chúng cũng đã hối hận muốn đứt ruột, sớm biết tên nhân loại này có thủ đoạn khủng khiếp như vậy, cũng chắc chắn sẽ không tiến lên vây quanh, ở nơi này mà vây bắt, rõ ràng là đang chịu chết mà.
Thế nhưng mà tất cả những điều này thật sự là quá muộn, cái thế giới này cũng không có thuốc hối hận.
Sau vài phút đồng hồ, trong mộ địa Thiên Yêu, mấy chục vạn tà ma đều ở trong một lần bạo tạc nổ tung này triệt để hóa thành tro tàn.
Lúc này, sâu trong lòng đất, ở một chỗ không gian tăm tối.
Phệ Hồn thú cũng mạnh mẽ mở ra con mắt màu đỏ tươi, cảm giác được lực lượng của mình ở trong nháy mắt này bị suy yếu không biết bao nhiêu lần rồi, thậm chí truyền đến lực cắn trả cực lớn.
PHỐC thoáng một tiếng, nó không nhịn được hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể đã bị trọng thương.
Bị phong ấn vài vạn năm, lực lượng của bản thân nó cũng đã biến mất gần như sạch sẽ, hiện giờ xuất ra loại lực lượng này, đã là hao hết sức của chín trâu hai hổ.
Nhưng bây giờ vậy mà bị con người phá hủy trong nháy mắt rồi, mấy chục vạn thủ hạ của nó vậy mà trong mấy hơi thở bị hủy diệt tựu hầu như không còn, ngay cả bản thân nó cũng bị cắn trả cực lớn.
Ngay cả lực điều khiển của nó đối với Mộ Địa Thiên Yêu, cũng đã giảm bớt không biết bao nhiêu lần, cuối cùng không cách nào đóng cửa mộ địa Thiên Yêu.
“Nhân loại, nhân loại đáng chết.”
Phệ Hồn thú gào thét một tiếng: “Vậy mà dám giết nhiều thủ hạ của ta như vậy, ta muốn ngươi chết!”
“Ngươi cho rằng làm như vậy là có thể chạy trốn sao? Căn bản không có tác dụng, dù cho chạy trốn tới chân trời góc biển, ta cũng muốn tiêu diệt ngươi!”
Nó phẫn nộ tới cực điểm, điều này khiến nó nhớ tới thất bại vài vạn năm trước.
Lần thất bại đó, làm cho nó bị phong ấn vài vạn năm, đến bây giờ hấp hối, sắp diệt vong.
Mà tên nhân loại này cũng là như vậy, lập tức hủy diệt hi vọng thoát khốn của nó, thất bại lần này khiến nó phát điên, căn bản không cách nào chịu đựng, phẫn nộ, hối hận, tiếc v.v…, và những cảm xúc tiêu cực khác đang dày vò nội tâm của nó.
...
Xa xa, trên đỉnh một tòa nhà cao tầng bên ngoài hơn mười dặm.
Quạ Đen, Khổng Lồ Ba Mắt, Thỏ Linh Lung, Kim Chúc Hổ vân... Vân, và những yêu quái khác đứng ở trên đỉnh tòa nhà cao tầng nhất, chúng cũng thấy được cảnh bom hạt nhân bạo tạc nổ tung kia, cảm nhận được uy lực bạo tạc nổ tung kinh thiên động địa này, cũng hết sức kinh hồn táng đảm.
Tuy trong tư liệu của Yêu Tộc, chúng cũng biết thần khí chiến tranh của tên nhân loại này cực kỳ đáng sợ, nếu như chủ quan mà nói, Yêu Vương cũng sẽ bị nổ thành trọng thương, thậm chí là chết không toàn thây.
Nhưng mà trước kia cũng chỉ là nghe qua, chúng cũng chưa hề nhìn thấy qua một lần nào.
Hiện giờ đã nhìn rõ rõ ràng ràng, mỗi người bọn chúng trong lòng còn sợ hãi, nếu trước kia Hạ Bình lấy ra loại vũ khí này, đoán chừng cả đám bọn chúng đều không trốn thoát, sẽ bị nổ tan xương nát cốt.
“B ạo tạc nổ tung thật sự là kinh người, tuy nhân loại rất là mềm yếu, nhưng lại có thể chế tạo ra loại quả bom kinh người này, không thể khinh thường à.” Sắc mặt của Khổng Lồ Ba Mắt hết sức nặng nề.
Nếu nó ở trong phạm vi hiện trường vụ nổ mà nói, đoán chừng chỉ trong thời gian một lần hít thở cũng sẽ bị nổ tan xương nát cốt, hài cốt cũng không còn.
“Bất quá nhân loại kia vậy mà lại chủ động ra tay, đem đám tà ma kia dẫn đến địa điểm mai phục, đồng thời dẫn nổ bom, ảnh hướng đến mười mấy cây số, hắn có thể chạy thoát sao?”
Kim Chúc Hổ có chút hoài nghi, bởi vì tốc độ của Hạ Bình có nhanh đến bao nhiêu, cũng không có khả năng nhanh hơn tốc độ quả Boom bạo tạc nổ tung, muốn từ trong lúc nổ tung lập tức chạy thoát phạm vi bao phủ của vụ nổ, ít nhất cũng phải là cảnh giới vương giả.
“Ngươi thật sự là suy nghĩ quá nhiều, cả người tên nhân loại kia quả thực là xấu đến chảy mủ, cũng chỉ có người khác có hại chịu thiệt, chứ làm sao tự nhiên để cho mình có hại chịu thiệt, hắn dám xung phong nhận việc đi nổ bom, nhất định đã có con đường trốn thoát hoàn mỹ.”
Thỏ Linh Lung khinh bỉ nói, nàng không tin nhân loại kia thật sự có tình cảm sâu đậm cao thượng như vậy, tình nguyện hi sinh chính mình, cũng muốn đem đám tà ma kia hủy diệt triệt để.
“Đạo lý này ta phục.” Kim Chúc Hổ gật gật đầu, không có lời nào để nói.
Nghe nói như thế, Khổng Lồ Ba Mắt và những yêu quái khác cũng gật gật đầu, chấp nhận quán triệt, nếu để cho tên nhân loại vô sỉ này hi sinh chính mình, không bằng làm cho thế giới hủy diệt còn đơn giản hơn.
Tuy không biết tên nhân loại này sử dụng thủ đoạn gì, nhưng mà loại bạo tạc nổ tung này, đó là quả quyết không lấy được mạng của hắn.