Ầm!
Hạ Bình đấm ra một quyền, phảng phất giống như nắm đấm Thái Dương vậy, ẩn chứa tinh hoa hỏa diễm Thái Dương bạo phát đi ra, huyễn hóa ra một con Thần Điểu hỏa diễm, nhào tới phía Dây leo ma.
Rầm rầm!!!
Lập tức, Dây Leo Yêu tiếp xúc đến những hỏa diễm này, lập tức thật giống như hỏa diễm gặp phải dầu mỏ vậy, điên cuồng bốc cháy lên, từ trên người dây leo của nó, lan tràn đến toàn thân của nó.
“Đáng chết, đây rốt cuộc là ngọn lửa gì? Vì sao lại có thể gây tổn thương đến ta?” Cây dây leo Yêu lập tức hoảng sợ kêu to lên, nó lập tức phát hiện những hỏa diễm này quá mức đáng sợ, có nhiệt độ cực cao.
Một khi nhiễm lên thân thể của nó, dù cho muốn dập tắt, cũng là chuyện không thể nào.
Ầm!
Nó coi như là thế hệ quả quyết, cảm giác được không cách nào dập tắt những hỏa diễm này, lập tức rụng đuôi muốn sống, chủ động đứt rời những dây leo đang cháy này, miễn cho tự rước lấy họa.
Nhưng mà bởi như vậy, lập tức đau đến nó tái tê lòng người, dù sao những dây leo này có thể là của mình xúc tu, tương đương với một bộ phận trên cơ thể, đứt rời một sợi đều làm cho nó đau đến bị giày vò.
Hơn nữa cũng sẽ khiến nguyên khí nó đại thương.
“Rụng đuôi muốn sống sao? Quả nhiên ngoan cay độc quả quyết, nhưng mà cho rằng như vậy là có thể giữ mạng sống rồi sao?” Hạ Bình căn bản sẽ không cho cái này gốc Cây Yêu này cơ hội chạy trốn, một chưởng vỗ ra.
Võ kỹ Vương cấp—— Bất Động Như Lai chưởng!
Chưởng pháp như vậy, đồng thời ẩn chứa uy thế của Thuần Dương Bất Diệt quyết, lượng lớn lực lượng hỏa diễm dũng mãnh đi vào, tăng lên uy lực cái môn này chưởng pháp vô hạn.
Lúc này, một Phật Đà dâng lên ra, một bàn tay lớn màu vàng bao vây lấy hỏa diễm khủng khiếp, phảng phất Phật Đà đang tức giận vậy, đất cằn ngàn dặm, hủy trời diệt đất.
Bùm!
Một chưởng này rắn rắn chắc chắc vỗ lên trên người Dây leo Yêu, lập tức một cái chưởng ấn màu vàng cũng đã điêu khắc lên thân cây của nó, vô số lực lượng hỏa diễm thẩm thấu đi vào, dũng mãnh vào lục phủ ngũ tạng của nó.
Ầm ầm
Những đoàn hỏa diễm kia hóa thành tất cả Hỏa Diễm Điểu nho nhỏ, ở trên thân thể của Dây Leo Yêu tán loạn khắp nơi, tạo ra ngọn lửa cháy bùng lên, từ trong ra ngoài, lập tức đã bắt lửa lên thân thể của nó.
Mà Dây Leo Yêu cũng hóa thành một ngọn lửa cực lớn, trở thành nhiên liệu cho hỏa diễm.
"Không không không,
Tha cho ta, tha cho ta một mạng a." Dây Leo Yêu điên cuồng kêu to lên, nó đau đến tê tâm liệt phế, lực lưỡng tái sinh căn bản là không cách nào làm ra bất cứ tác dụng gì.
Bởi vì tốc độ tái sinh, cũng không nhanh bằng tốc độ hủy diệt.
Lần thứ nhất, nó cảm nhận được tánh mạng quý giá, dường như ở trong giờ phút này nhìn thấy Diêm Vương đến.
Nó vô cùng sợ hãi, hi vọng Hạ Bình tha cho chính mình một cái mạng chó.
“Đi chết!”
Hạ Bình làm sao lại để cho yêu quái hung tàn ác độc như vậy tiếp tục còn sống, hắn còn chưa quên cái này gốc Cây Yêu này đánh lén sau lưng mình xuất ra một kích trí mạng, ám sát chính mình, đây là ý định đã muốn lấy mạng của hắn.
Đối với kẻ hai mặt, yêu quái âm tàn xảo trá độc ác như vậy, hắn sẽ tuyệt đối sẽ không lưu tánh mạng của nó đấy.
Lưu lại cũng chỉ là tai họa mà thôi, hắn còn phải từng giờ từng phút lo lắng tính toán của đối phương, đã như vầy, còn không bằng lập tức diệt nó đi, như vậy cũng sẽ xong hết mọi chuyện, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Cho dù hắn muốn bắt ở một ít hậu duệ Yêu Vương để đổi tiền, nhưng mà cũng không phải bạch nhãn lang như thế.
Bùm!
Hạ Bình lại đập thêm một chưởng, hỏa diễm khủng khiếp vây quanh thân thể Dâu Leo Yêu, ngọn lửa cực lớn hừng hực thiêu đốt, bao vây triệt để xung quanh thân thể của nó, phảng phất đắm chìm trong hỏa diễm.
“Ah ah ah! Nhân loại, ta sẽ không bỏ qua ngươi, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi.” Dây Leo Yêu kêu lên thê lương thảm thiết, hiện tại nó dù cho muốn rụng đuôi muốn sống cũng khó có khả năng.
Bởi vì hỏa diễm từ trong nội bộ nó bộc phát, từ trong ra ngoài, bao trùm toàn thân, căn bản không cách nào ngăn cản.
Chỉ là mấy hơi thở, thanh âm của Dây leo Yêu dần dần suy yếu, một lúc sau, nó cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, lưu trên mặt đất cũng chỉ còn một sợi than cốc màu đen, cùng với lượng lớn tro bụi màu đen.
Trong không khí còn tràn ngập hương vị cháy khét, cực kỳ khó ngửi.
Dây Leo Yêu, chết!
“Không thể nào, thật sự giết Dây Leo Yêu sao?!”
“Thằng này là muốn nghịch thiên à.”
“Dây Leo Yêu đây chính là một Yêu Thụ cái thế a, có được lực lượng địch nổi một cái quân đoàn, một khi trở thành Yêu Vương, nhất định là vô địch vương, đánh đâu thắng đó; Không gì cản nổi, hiện giờ vậy mà bị Hạ Bình giết?!”
“Không thể tưởng tượng nổi, bất kể là solo, hay là vây đánh, lực lượng của Dây Leo Yêu đều là số một, lại còn có đủ lực lượng tái sinh, tiểu tử này vậy mà còn có thể giết nó.”
“Ngọn lửa kia quá mức khủng khiếp rồi, ngay cả Dây Leo Yêu cũng cứ thế mà chết cháy, uy lực hỏa diễm như vậy không thua gì Tam Muội Chân Hỏa trong truyền thuyết, không thể tưởng tượng nổi.”
Rất nhiều thiên kiêu Nhân tộc đều triệt để há hốc mồm, bọn hắn trơ mắt ếch ra nhìn Hạ Bình đánh chết Dây Leo Yêu, hơn nữa chỉ là một mình, cũng không cần người khác hỗ trợ.
Chiến tích như vậy, đủ để khiếp sợ Vân Tiêu giới.
“Nhân loại hỗn đãn(*)!”
“Dám giết đồng bạn của Yêu tộc ta, chúng ta và hắn không chết không thôi.”
Thiên kiêu của Nhân tộc cũng khiếp sợ, nhưng mà đám yêu quái kia nhưng lại kinh hãi, và phẫn nộ, nhìn thấy Dây Leo Yêu bị Hạ Bình cứ thế mà giết chết, ngay cả cứu viện cũng không kịp, chúng giận không kìm được.
Thế nhưng mà bất kể là phẫn uất như thế nào, chúng cũng là không làm gì được Hạ Bình rồi.
Nhưng mà có nội gian của Ngũ đại yêu tộc hỗ trợ ngăn cản, dù cho muốn vây công cũng không thể nào.
“Đây là vật gì?”
Bỗng nhiên trong lúc này, trong đám tro tàn trên mặt đất, Hạ Bình lập tức phát hiện một quả châu trong suốt lớn cỡ hòn bi màu xanh lá, dường như sau khi giết chết Dây Leo Yêu, mới còn lưu lại nó.
Hắn tự tay lập tức lấy ra hạt châu màu xanh lá này, lập tức từ hạt châu này truyền ra từng đợt lực lượng mê người, phảng phất là năng lượng sinh mệnh tinh thuần vậy, chữa trị các nơi tổn thương trên người hắn.
“Ất Mộc chi tinh, đây là Cây Yêu lưu lại Ất Mộc chi tinh!” Hạ Bình rất nhanh cũng đã nhận ra nguồn gốc của quả hạt châu màu xanh lá này, đây cũng là Ất Mộc chi tinh trong truyền thuyết.
Nghe nói đây là tinh hoa năng lượng hệ Mộc, ẩn chứa năng lượng sinh mệnh nồng đậm, một khi ăn vào trong người, lập tức tăng cường tiềm năng trên người, chữa trị nội thương trong thân thể, còn có thể tăng cường võ đạo tu vi rất nhiều.
Tinh hoa Ất Mộc như vậy cũng cũng chỉ có một vài Cây Yêu tu vi cao thâm mới có được, tương đương với tinh hoa sinh mạng cả đời Cây Yêu, vô cùng trân quý, không thua gì một cây Linh Dược ngàn năm.
Nếu như ăn vào, nhất định có thể gia tăng thật lớn tu vi võ đạo trên người.
“Phát tài phát tài rồi, Ất Mộc chi tinh như vậy thật là vật báu vô giá, bên ngoài muốn mua cũng không có đấy.” Trong lòng của Hạ Bình hết sức hưng phấn, không nghĩ tới tiêu diệt Dây Leo Yêu vậy mà còn có thu hoạch như vậy.
Ở trong Vân Tiêu giới, bảo vật chính thức, đó là vô giá đấy, trên thị trường căn bản sẽ không lưu thông, cho dù là có tiền cũng không mua được, Ất Mộc chi tinh này cũng là bảo vật như vậy.
“Ăn đi.”
Nghĩ tới đây, Hạ Bình thoáng chốc đã đem quả Ất Mộc tinh hoa nuốt xuống vào trong bụng đi.
Lúc này, hắn cũng cảm nhận được trong cơ thể mình tràn ngập lực lượng, một cổ năng lượng màu xanh lá lan tràn tứ chi bách hài trong thân thể, chữa trị cơ bắp, xương cốt, kinh mạch vân... Vân, va những bộ phận cơ thể bị tổn hại.
Tuy quả Ất Mộc tinh hoa này cũng không có lập tức tăng cường tu vi võ đạo của hắn, nhưng lại hóa thành tiềm lực dung nhập vào trong thân thể, tiếp tục khai phát mà nói..., hắn nhất định có thể luyện hóa triệt để cả quả Ất Mộc tinh hoa.
Đến lúc đó tấn thăng đến cảnh giới Võ sư đỉnh phong, cũng chỉ là vấn đề thời gian.
(*) nghĩa là Trứng Thối: là một câu chửi phổ biến.