Giữa rừng nhiệt đới bóng dáng này dường như cũng không nghĩ tới hành tung của mình lại bị phát hiện, vèo một tiếng, sau khi nghe được tiếng kêu của Hạ Bình, lập tức đã cúi đầu bỏ chạy.
“Muốn chạy sao? Nghĩ khá lắm!”
Con mắt của Hạ Bình lộ ra một tia rét lạnh, hắn thi triển Côn Bằng bộ, toàn bộ thân thể như là một con tờ rim to, lưng đeo cánh chim, điều khiển khí lưu, trong một chớp mắt, đã phi hành vài trăm mét, tiến vào giữa rừng nhiệt đới.
Lập tức, hắn gặp được một đạo thân ảnh mỹ lệ xuất hiện giữa rừng nhiệt đới, dáng người Linh Lung bay bổng, cực kỳ ngạo nhân, rất nóng bỏng, dường như là một cô gái có xu hướng nghiêng thùng đổ nước.
“A!”
Nàng dường như không nghĩ tới Hạ Bình nhanh như vậy đã đuổi kịp, lúc này đã sợ hãi kêu lên một tiếng, nàng bị hù dọa đến mức lập tức bỏ chạy, một cước dẫm nát trên mặt đất, dường như đang giẫm lêni không khí vậy, sinh ra khí lưu xung kích thật mạnh.
Trong nháy mắt, nàng đã chạy xa hơn trăm mét, đã đột phá bức tường âm thanh.
Vậy mà trên người nàng không có cánh, nhưng lại có thể đạp trên không trung, dường như không khí cũng ngưng tụ thành thực chất rồi, ở dưới chân nàng hóa thành những cái bàn đạp, tùy ý chạy nhảy ở giữa không trung.
Thậm chí thân pháp của nàng cũng đạt tới tình trạng xuất thần nhập hóa, dù cho thân ở trong rừng nhiệt đới, có rất nhiều cây cối ngăn cản, nhưng mà cũng ngăn cản không được nàng chút nào.
Chỉ cần một động tác nhẹ nhàng, nàng đã lập loè đi qua.
“Tốc độ thật nhanh.”
Hạ Bình cũng hơi bị giật mình, hắn coi như đã nhìn thấy không ít cao thủ, nhưng mà tốc độ nhanh như hiện giờ thì mới chỉ thấy lần đầu tiên, hắn lần này bái kiến được cao thủ nhanh nhất từ trước đến nay.
Nhưng mà hắn vẫn theo đuổi không bỏ, thi triển Côn Bằng bộ, lập tức đã đuổi theo.
Mà bước tiến của hắn cùng bộ pháp của cô gái thần bí kia không giống nhau, đối phương là tinh diệu, Hạ Bình thì là cuồng bạo, tựa như một con thần thú Côn Bằng vậy, trực tiếp nghiền ép đi qua.
Những cây cối ở dọc đường, đá lớn và nhiều chướng ngoại vật khác, đều trong nháy mắt bị khí lưu bao trùm mạnh mẽ trên người hắn nghiền ép thành phấn vụn, vốn khắp nơi là chướng ngại vật rừng nhiệt đới, giờ phút này nhưng lại cứ thế mà bị Hạ Bình nghiền ép thành con đường một đầu thẳng tắp.
“Hỗn đãn, đuổi theo ta thì sao, ta cũng không trêu chọc ngươi.” Nàng lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng, nàng hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Bình thô bạo như vậy, không hề mỹ cảm, nhưng lại nhanh vô cùng.
Dù cho bộ pháp của chính mình tinh diệu, tốc độ cực nhanh, nhưng mà cũng hoặc nhiều hoặc ít phải tốn công phu quanh co, làm sao như Hạ Bình vậy, thẳng tắp mà tiến lên, một đường nghiền ép, ít đi rồi không biết bao nhiêu chặng đường oan uổng.
Lần này tiêu rồi, thoáng chốc đã rút ngắn khoảng cách giữa hai người.
“Mau dừng lại, chúng ta tới tâm sự, ta sẽ không thương tổn ngươi, ta là chính nhân quân tử.” Hạ Bình rên la nói, hi vọng đối phương dừng lại đầu hàng, hắn biểu thị chính mình sẽ không đả thương hãm hại đối phương.
“Ai sẽ tin ngươi, đồ lừa đảo, thứ côn đồ!”
Nghe nói như thế, nàng không chỉ không có dừng bước lại, ngược lại chạy càng nhanh hơn rồi, dường như xuất ra tất cả sức lực bú sữa đến giờ, tốc độ vậy mà còn nhanh hơn hồi nãy thêm ba phần.
Bởi vì nàng vừa rồi dừng lại ở trong rừng nhiệt đới, nhưng khi nhìn thấy thủ đoạn cuồng bạo của thằng này, lập tức đã chém giết ba con yêu quái, hung tàn đến rối tinh rối mù, so với yêu thú còn hung tàn.
Nàng cũng không thể tưởng tượng, mình rơi vào trong tay tên nhân loại này, còn sẽ có kết cục tốt gì.
“Vậy mà chạy nhanh hơn rồi hả?”
Hạ Bình lúc này rất giật mình, hắn hoàn toàn không nghĩ tới chính mình bằng vào tốc độ Côn Bằng bộ, vậy mà cũng thua cô gái này một bậc, đây quả thật là chuyện trước nay chưa có.
Bất quá làm cho tên gia hỏa bụng dạ khó lường này đào tẩu, đây cũng là chuyện không thể nào.
“Đã ngươi không muốn dừng lại, ta sẽ vận dụng một chút thủ đoạn cứng rắn.” Hạ Bình lập tức từ trên người lấy ra cung Xạ Nguyệt, giương cung cài tên, tốc độ cực nhanh, vận chuyển cương khí trong cơ thể, ngưng tụ cung tiễn.
Trong nháy mắt, hắn lập tức đã bắn ra mười mấy mũi tên từ cương khí ngưng tụ thành rồi, ẩn chứa uy thế diệt sát, đủ để xuyên thấu tất cả, tốc độ như vậy nhanh vài lần so với tốc độ của cô gái kia.
Dù sao tốc độ mũi tên bắn ra,
Tốc độ của sinh linh bình thường làm sao có thể bằng được!
Vèo…vèo…vèo!!!!
Những mũi tên này hướng phía bốn phương tám hướng phóng tới, thoáng chốc đã bao vây cô gái thần bí kia, tuy cũng không có nhắm trúng chỗ hiểm, nhưng lại phong tỏa phương hướng nàng kia tiến lên, muốn tránh cũng không thể nào.
“A!”
Lập tức, nàng kêu lên một tiếng, hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Bình vậy mà còn có loại thủ đoạn này, vội vàng không kịp chuẩn bị, toàn bộ thân hình đã bị mũi tên này cho công kích tới.
Những mũi tên này ẩn chứa uy lực mạnh mẽ, thoáng chốc đánh bay toàn bộ thân thể nàng.
Bùm!
Một giây sau, toàn bộ thân hình của nàng cứ như vậy đập lên gốc cổ thụ hai tới ba mươi người ôm mới hết ở phía xa, lúc này trên quần áo gần hai tay hai chân của nàng đều cắm đầy mũi tên.
Lập tức, những... Này cung tiễn liền đem nàng toàn bộ người phong lên, đính tại cây cối ở trên, không thể động đậy.
Vèo!
Thân hình Hạ Bình lập loè, lập tức đã xuất hiện ở trước mặt cô gái này.
“Ồ? Cũng không phải nhân loại?”
Hạ Bình híp mắt, xuất hiện ở trước mắt hắn đấy, bề ngoài là một cô gái, dung mạo tuyệt mỹ, nghiêng nước nghiêng thành, làn da trắng nõn bóng loáng đến nỗi như là tơ lụa vậy, không có bất kỳ vết sẹo.
Có một đôi chân dài tới nack, dáng người cao gầy động lòng người, dáng người nóng bỏng tới cực điểm, điều này quả thật là vi phạm quy luật tự nhiên, hoàn toàn trái với định luật Newton về trọng lực ở Vân Tiêu giới, cực kỳ cao ngất ngạo nhân.
Ở trên đầu của nàng thì là có hai cái lổ tai thỏ lông nhung, chiều dài mười mấy centimet, có một đôi mắt màu đỏ, ngập nước đấy, tản mát ra khí tức nhìn thấy mà yêu.
Giờ phút này, một đôi mắt đẹp của nàng đang hoảng sợ nhìn Hạ Bình, dường đang nhìn Đại Ma Vương gì vậy, sợ bị Hạ Bình bắt lấy, làm loại chuyện xấu xa không thể miêu tả.
“Ngươi là yêu quái tộc thỏ sao?”
Hạ Bình nhíu mày, cứ như vậy nhìn thiếu nữ này.
Cô gái kia không nói lời nào, chỉ hoảng sợ nhìn Hạ Bình, hai chân không ngừng đạp đạp, ý đồ muốn chạy trốn, nhưng mà lúc này nàng đã bị dọa đến mềm chân, đã không có khí lực gì rồi, muốn chạy trốn cũng khó có khả năng.
“Ngươi tên là gì?” Hạ Bình lần nữa đặt câu hỏi.
Nhưng mà thiếu nữ tộc thỏ vẫn không nói chuyện, nhìn thấy Hạ Bình không ngừng tới gần, nàng càng thêm sợ hãi rồi.
“Không nói lời nào mà nói, ta sẽ làm thịt ngươi.”
Hạ Bình nhe răng nói.
“Không không không, ta không thể ăn, một chút không khó nút trôi, đừng, đừng ăn thịt ta, ăn, ăn củ cải trắng a, đó mới đồ ăn ngon(*).” Thiếu nữ tộc Thỏ lập tức sợ hãi, oa oa khóc lên.
Vẻ mặt của Hạ Bình hết sức im lặng, hắn là con người là động vật ăn thịt, vậy mà kêu hắn ăn củ cải trắng, đây không phải muốn bị đánh sao?
“Đừng khóc, khóc nữa ta mần thịt ngươi, nướng lên ăn.” Hạ Bình lộ ra bộ dạng rất hung tàn, còn nói thẳng ra muốn ăn thỏ nướng.
Thiếu nữ tộc Thỏ lập tức ngậm miệng lại, ngăn chặn tiếng khóc của chính mình, nhưng mà thỉnh thoảng truyền đến tiếng hic hic, nước mắt từng giọt từng giọt lớn như trân châu rơi xuống, rơi ướt cả bộ y phục mỏng manh này.
Nàng sợ hãi triệt để, cũng không thể tưởng tượng, chính mình bị nhân loại đáng sợ này nướng lên ăn là kết cục gì.
Quả nhiên, trưởng lão trong gia tộc nói thật đúng, nhân loại là một loại sinh vật rất khủng khiếp, không nghe lời, cũng sẽ bị nhân loại tà ác hung tàn chụp tới ăn.
“Nói mau, ngươi tên là gì?” Nhìn thấy thiếu nữ tộc thỏ này dừng thút thít nỉ non, Hạ Bình lập tức hỏi.
Thiếu nữ tộc Thỏ nói lắp bắp: “Ta, ta gọi Thỏ Linh Lung.”
(*) Tác giả gặp phải sai lầm của rất nhiều người vì được tuyên truyền từ lúc nhỏ là con thỏ thích ăn củ cải a. Thật ra thỏ không thích ăn củ cải, thậm chí là rất ghét ăn của cải vì nó có vị rất gắt.