TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 661: Khúc Ca Của Thiên Sứ

“Giết hắn đi!”

Con mắt của Quạ đen vận rủi lộ ra vẻ hung tàn, nó vung vẩy phát huy Luyện Ngục oan hồn kỳ, một cỗ lực lượng thần bí tác dụng trên những ác linh này, oan hồn trên người, khí tức tử vong quán thâu vào thân thể của bọn nó, làm cho thực lực của bọn nó gia tăng thật lớn.

Ầm ầm

Tất cả ác linh lúc này đều hóa thân thành kỵ sĩ, thân thể chúng mặc khôi giáp, cưỡi trên ngựa khô lâu, cầm trong tay tấm chắn, trường thương, như là kỵ sĩ vậy , ở giữa không trung giẫm trên không khí, xung phong liều chết tới phía Hạ Bình.

Hàng trăm hàng ngàn tên kỵ sĩ tử linh xuất hiện, đều nhịp, phảng phất một chi quân đội mạnh mẽ, sát khí sôi trào, khí tức tử vong khủng khiếp bao phủ địa phương xung quanh mấy cây số.

Chúng đã tập trung vào khí tức trên người Hạ Bình, mặc kệ chạy trốn tới nơi nào, cũng đuổi giết đến cùng.

“Đây là lực lượng Luyện Ngục oan hồn kỳ sao? Thật quá kinh khủng.”

“Ở nơi này là bảo khí gì, rõ ràng cũng là một chi quân đội.”

“Giết sinh linh càng nhiều, lá cờ này cũng càng cường đại, quả nhiên danh bất hư truyền.”

“Nếu như ngay cả vương giả đều giết, đây chẳng phải là ngay cả linh hồn vương giả đều bị lá cờ này bắt đầu trói buộc, trở thành khôi lỗi?”

“Khó trách mặt này lá cờ vừa động ra, tựu như lâm đại địch, thật sự là đáng sợ.”

“Căn bản ngăn không được, đoán chừng coi như là Hạ Bình mạnh mẽ trở lại cũng không ngăn cản nổi.”

“làm sao ngăn cản đây? Người ta nói quân đội, hàng trăm hàng ngàn, vô số vó ngựa chà đạp tới, trong khoảnh khắc lập tức bị giẫm thành thịt vụn.”

Mỗi người trong đám người Thổ Hào Kiệt đều bị dọa đến trợn tròn tròng mắt, bọn họ đều bị lực lượng của Luyện Ngục Oan Hồn Kỳ làm rung động triệt để, ở dưới lực lượng của lá cờ này, rõ ràng cũng là Hổ Phù chỉ huy quân đội.

Đây là lấy nhiều khi ít, quá khi dễ người rồi.

Rầm rầm rầm!!!

Trong nháy mắt, những kỵ sĩ này ác linh cũng tập sát tới phía Hạ Bình, trường thương như rừng, dường như muốn trong khoảnh khắc xuyên thủng Hạ Bình, đánh thân thể của hắn thành tổ ong mật.

Hạ Bình cũng không cam chịu yếu thế, ra quyền như gió, thi triển Vạn Thú quyền, giờ phút này hắn hóa thân thành Vạn Thú rừng rậm, hoặc là mãnh hổ, hoặc là báo săn, hoặc là sư tử, hoặc là con voi, hoặc là sói đói, hoặc là chuột túi vân... Vân, và nhiều động vật khác.

Quyền cước của hắn quả thực thật giống như hung khí, ẩn chứa lực lượng của vạn quân, những kỵ sĩ ác linh kia tập kích tới,

Đều bị hắn ba quyền hai cước đánh tan, đánh thành bột mịn.

Nhưng mà những kỵ sĩ ác linh này dường như là tồn tại bất tử, sau khi bị một cước Hạ Bình đánh tan, chúng liền biến thành một đoàn khí tức tử vong, tràn ngập ở trong trời đất.

Rồi sau đó quạ đen vận rủi chỉ cần vung vẩy thoáng một chút Luyện Ngục oan hồn kỳ, như vậy một ít kỵ sĩ ác linh bị giết chết sẽ phục sinh lần nữa, tử khí nồng đậm lại lần nữa ngưng tụ thành tất cả kỵ sĩ ác linh.

Dù cho Hạ Bình hao phí khí lực cực lớn, nhưng mà cũng không có giết chết một kỵ sĩ ác linh nào, ngược lại lâm vào trong vòng vây, bất kể giãy dụa như thế nào, cũng không thể thoát khỏi.

“Ha ha, không có tác dụng đấy, căn bản không có tác dụng, ở phía dưới Luyện Ngục oan hồn kỳ, những kỵ sĩ ác linh này căn bản chính là tồn tại bất tử, mặc kệ ngươi giết chết chúng bao nhiêu, đều có thể phục sinh trở lại.”

Quạ đen vận rủi dương dương đắc ý, tâm tình sảng khoái tới cực điểm, tên nhân loại này lâm vào trong đại quân ác linh của chính mình, dù cho muốn giãy dụa, cũng không cách nào giãy giụa thoát khỏi.

Đừng nhìn bộ dạng hiện giờ của tiểu tử này còn rất dữ dội, nhưng mà theo thời gian trôi qua, chân nguyên trên người hắn khẳng định rất nhanh đã tiêu hao sạch sẽ, đến lúc đó hắn cũng là thịt cá trên cái thớt gỗ, nó muốn xâm lược như thế nào thì xâm lược như thế ấy.

“Tên nô lệ nhân loại này nhất định phải bị bắt giữ mang về, hung hăng tra tấn, cổ mang theo gông xiềng, hai tay hai chân đều cột khóa sắt, thằng nhỏ cũng bị thiến xuống, miễn cho khắp nơi phát xuân, còn phải che con mắt nộ bộc lại.”

Quạ đen vận rủi tưởng tượng lấy cảnh tượng sau khi chính mình bắt được Hạ Bình, bộ dạng của Hạ Bình bị tra tấn dã mang, nếu như có thể hàng phục tên nô lệ nhân loại này, tương lai nhất định là một trợ lực lớn.

“Tồn tại bất tử sao? Có chút ý tứ.” Hạ Bình lập tức dừng tay, hắn biết rõ dù cho chính mình lãng phí nhiều khí lực hơn nữa, đoán chừng cũng không giết chết những kỵ sĩ ác linh này.

“Khặc khặ-x-xxxxx, tuyệt vọng sao? Mau đầu hàng đi, quỳ rạp xuống dưới chân chủ nhân ngươi.” Quạ đen vận rủi cười ha ha, nó cho rằng Hạ Bình rốt cục tuyệt vọng, ý định đầu hàng.

“Đầu hàng sao? Ngươi không khỏi quá coi trọng chính mình rồi.” Hạ Bình nhàn nhạt nhìn quạ đen vận rủi, hắn đứng ở tại chỗ, chắp tay trước ngực, vẻ mặt thành kính, lúc này cũng hát lên khúc ca.

Võ kỹ Vương cấp tuyệt phẩm—— Thiên Đường sử thi, đây là Thiên Đường sử thi quyển sách nhạc khúc thứ nhất—— Khúc Ca Của Thiên Sứ!

Ở trong nháy mắt này, dùng thân thể Hạ Bình làm trung tâm, địa phương phương viên mười cây số, đều vang vọng tiếng ca, sóng âm như vậy khuếch tán ra bốn phía, dũng mãnh vào trong đầu óc từng cái sinh linh.

Vậy mà bài hát này không phải ngôn ngữ nhân loại, cũng không phải ngôn ngữ Yêu tộc, mà là ngôn ngữ thiên sứ, không có bất kỳ sinh linh nghe hiểu được, nhưng lại có thể cảm nhận được tiếng ca ẩn chứa năng lượng.

Tiếng ca là không có biên giới đấy, cũng không có phân biệt chủng tộc, đây là tồn tại bao trùm ở trên tất cả mọi thứ.

Dù cho nghe không hiểu đối phương đang hát cái gì, cũng có thể biết rõ đối phương biểu đạt có ý tứ gì.

“Bài hát này, là gì vậy?”

Cho dù là Thổ Hào Kiệt và các đệ tử tinh anh cũng ở trong một chớp mắt này sinh ra ảo giác, bọn hắn cảm thấy bầu trời Hắc Ám dường như có một đám ánh mặt trời xé rách, hóa thành trời quang mây tạnh.

Sâu trong không trung, đang bay xuống một thiên sứ, sau lưng mọc ra ba đôi cánh chim, mỗi một sợi lông tờ rim thuần khiết tới cực điểm, lông vũ màu trắng không có bất kỳ tạp chất rơi xuống dưới ra, tản mát ra khí tức thần thánh bao la, dường như thanh trừ sạch sẽ tất cả dơ bẩn trong trời đất.

Từ trên người nó tản mát ra năng lượng ôn hòa, phảng phất cảm nhận được chuyện hạnh phúc nhất đời này, ở phía dưới dạng hào quang thần thánh này cảm xúc mặt trái gì cũng bị quét sạch không còn.

Giờ phút này, bọn hắn quả thực hận không thể phủ phục dưới thiên sứ thần thánh này, trở thành tín đồ trung thành nhất.

Mà những tên kỵ sĩ ác linh kia nghe đến tiếng ca thiên sứ này, vốn nội tâm chúng vô cùng oán hận phẫn nộ, và những cảm xúc điên cuồng, giờ phút này dường như cũng trống rỗng, đã nhận được an bình trong chốc lát.

Gương mặt lúc đầu còn dữ tợn dị thường, giờ phút này dường như cũng đã nhận được tinh lọc vậy, lộ ra vô cùng thần thánh, yên tĩnh an hòa hiền lành, dường như trong giờ phút này đắc đạo rồi vậy, buông xuống toàn bộ vũ khí.

Khí tức Vong Linh trên người chúng, khí tức tử vong, cũng ở trong năng lượng thuần khiết này bị tinh lọc triệt để, phảng phất tan rã như là băng tuyết, nhanh chóng biến mất trên thế giới này.

Từng em bé thiên sứ to cỡ lòng bàn tay nhỏ xuất hiện, chúng bao quanh những kỵ sĩ ác linh này, không ngừng đọc diễn cảm kinh văn, dường như đang tinh lọc những khí tức tà ác này.

“Hỗn đãn, ngươi đến cùng đã làm cái gì, làm cái gì hả?!”

Thấy một màn như vậy, quạ đen vận rủi trố mắt muốn nứt, triệt để điên rồi, tộc quạ đen vận rủi nhà nó, tung hoành vô địch, Luyện Ngục oan hồn kỳ giết người vô số, vậy mà ở trong giờ phút này bị suy yếu rồi.

Không biết góp nhặt thời gian bao lâu, giết chết bao nhiêu sinh linh mới có được Vong Linh, vậy mà giờ phút này đều tan thành mây khói, dường như cũng bị thiên sứ của tên vô sỉ này tinh lọc sạch sẽ rồi.

Việc này rất giống có cường đạo đi vào trong nhà của mình, vơ vét trắng trợn, cướp đoạt được sạch sẽ tài phú trên người mình, từng chút một lấy đi, đây là nhổ sạch lông nhạn!

Cái gọi là cướp tài vận của người, như giết cha mẹ người.

Hạ Bình làm như vậy, cùng giết cả nhà nó có cái gì khác nhau, lập tức quạ đen vận rủi cũng tức giận đến ba hồn bốn xác nhảy dựng lên, căn bản không chịu được, hận không thể lập tức tiêu diệt tên tặc tử này.

“Dừng tay cho ta!”

Quạ đen vận rủi gào thét một tiếng.