TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 653: Đấu Đến Cùng!

Một ngày sau, ở một chỗ sâu trong rừng rậm.

Bọn người Thổ Hào Kiệt đang ngồi ở trên tảng đá nào đó nghỉ ngơi, gần đó có một dòng suối nhỏ, gió nhẹ thổi, hết sức mát mẻ, nhưng mà việc này cũng không cách nào làm cho cho tâm tình của bọn hắn tốt hơn chút nào.

Bởi vì sau khi xuất phát, bọn hắn rất nhanh lập tức phát hiện, có một quỷ theo đuôi gắt gao đi theo đám bọn hắn, mặc kệ bọn hắn đi đến chỗ nào, tên khốn kia cũng theo tới nơi đó, chưa bao giờ buông tha.

Vốn sau khi bọn hắn phát hiện cái thằng này, cũng muốn ra tay hành hung tên khốn kia một trận, về sau mới phát hiện tên khốn kia là Hạ Bình, quán quân thiên tài chiến, bọn hắn đánh không lại.

Nguyên một đám vô cùng phiền muộn.

“Đáng giận a, tiện nhân Hạ Bình kia thế nào vẫn còn đi theo chúng ta, cả ngày ăn no không có chuyện gì, cũng không biết đi mạo hiểm ở nơi khác, đạt được bảo vật, đi theo những tên nghèo kiết xác chúng ta có tác dụng éo gì.” Một tên đệ tử tinh anh cắn răng, bị chọc tức gần chết.

Một tên đệ tử tinh anh áo trắng cũng rất phiền muộn: “Nếu như tiếp tục như vậy nữa, chúng ta lúc nào mới có thể đến được sơn cốc kia, đạt được linh dịch, không có khả năng tiếp tục đi lòng vòng nữa, thời gian quý giá a.”

Vốn khoảng cách thảo nguyên sơn cốc kia cũng gần khoảng cách mấy trăm cây số, bọn hắn rất nhanh có thể đi tới.

Vấn đề là từ sau khi bọn hắn phát hiện Hạ Bình, mà bắt đầu túi vòng, giống như con ruồi không đầu vậy chạy loạn khắp nơi, hy vọng có thể vứt bỏ con quỷ đeo bám này.

Dù sao đây chính là linh tuyền, có lượng lớn linh dịch, địa phương khôi bảo giống như vậy, bọn hắn làm sao lại cam tâm tiết lộ cái chỗ này ra ngoài, để cho Hạ Bình biết rõ.

Ai cũng biết rõ, cảm giác ăn mảnh mới là thoải mái nhất.

Nhưng mà làm như thế nào cũng bỏ không được, dường như cái thằng này sau lưng mở to mắt vậy, xem thấu toàn bộ hành động của bọn hắn.

Làm cả buổi rồi, cái thằng kia một chút việc gì cũng không có, bọn hắn ngược lại mệt mõi thảm rồi.

“Tiểu tử kia sẽ không phải biết rõ bí mật của chúng ta a, biết rõ chúng ta muốn đi về phía linh tuyền?” Có đệ tử tinh anh hoài nghi, nếu như không phải như vậy, vì sao tiểu tử này người khác cũng không theo dõi, chỉ chuyên môn theo dõi chằm chằm bọn hắn.

“Không thể nào?”

Thổ Hào Kiệt lắc đầu: “Tin tức này cho tới bây giờ ta không có tiết lộ ra ngoài, hơn nữa chúng ta cũng không có cùng hắn tiếp xúc qua, như thế nào lại tiết lộ tin tức, đây là chuyện không hợp lý.”

Hắn không tin thông tin của mình đã bị tiết lộ ra ngoài, vì giữ bí mật hắn cũng không biết tốn bao nhiêu công phu, làm sao có thể sẽ bị những người khác tùy tùy tiện tiện biết rõ.

“Bất kể nói như thế nào, không thể tiếp tục lại để cho tiểu tử này theo dõi chúng ta nữa, phải nói chuyện với hắn, kêu hắn xéo đi.” Liêm Chính Thuận cắn răng, hắn quyết định ngả bài với tiểu tử kia rồi.

Những đệ tử tinh anh khác cũng đồng ý, tiếp tục như vậy xuống nữa, bọn hắn cũng không thể chịu được.

Vèo!

Ngay lúc này, Thổ Hào Kiệt và các đệ tử tinh anh lập tức hành động, đi tới trước mặt Hạ Bình ở xa xa.

“Này, thật sự là xảo ngộ ah, không nghĩ tới vậy mà gặp phải các ngươi ở chỗ này, rất có duyên phận rồi.” Nhìn thấy bọn người Thổ Hào Kiệt tới, Hạ Bình lên tiếng chào hỏi, hết sức nhiệt tình.

Xảo cái éo!

Bọn người Thổ Hào Kiệt hận không thể phun đầy mặt hỗn đản này, vậy mà theo dõi những người bọn hắn thời gian một ngày rồi, giống hệt như quỷ theo đuôi vậy, nhưng bây giờ lại ở chỗ này giả vờ giả vịt, nói đây là vô tình gặp được, cũng chưa thấy qua gia hỏa da mặt dầy như vậy.

“Hạ Bình, người sáng mắt chúng ta không nói tiếng lóng.”

Thổ Hào Kiệt gọn gàng dứt khoát nói: "Ta không biết ngươi tại sao phải đi theo chúng ta, nhưng mà trên người chúng ta thật sự không có tiền, cũng không có bí mật gì,

Đi theo chúng ta cũng không có chỗ tốt gì đấy."

“Đúng vậy, ngươi đi theo bọn Phượng Cầu Đạo ấy.”

“Đúng dòi đúng dòi, những tên hỗn đãn kia mới là thổ hào, có nhiều tin tức bảo vật.”

“Đi theo đám người kia mới có thịt ăn, đi theo chúng ta ngay cả gió Tây Bắc cũng không có mà húp a, đừng làm khó dễ những kẻ nghèo kiết xác chúng ta rồi.”

Một đám đệ tử tinh anh đều mở miệng nói ra.

“Khách khí, các ngươi quá khách khí, kỳ thật đây quả thật là trùng hợp.” Hạ Bình cảm giác mình rất oan uổng, “Ta cũng không phải đang đi theo các ngươi, mà là vừa mới cùng các ngươi đi cùng một đường mà thôi.”

Trùng hợp cái éo gì!

Bọn người Thổ Hào Kiệt có xúc động muốn hành hung Hạ Bình một trận, diện tích chiến trường Thiên Yêu lớn như vậy, cũng đã đi qua thời gian một ngày, mỗi phút mỗi giây đều đi theo sau lưng đám người bọn hắn, làm sao lại có thể trùng hợp đi cùng một con đường?

“Hạ Bình, ngươi cứ tiếp tục đi theo a.”

Liêm Chính Thuận lập tức nổi giận tới kêu lên: “Dù sao trên người chúng ta cũng không có bí mật gì đấy, đi theo chúng ta không có ích lợi gì, chỉ là lãng phí thời gian của ngươi vô ích mà thôi.”

Hạ Bình cười tủm tỉm nói: “Không có việc gì, ta có rất nhiều thời gian.”

Tiện nhân!

Khuôn mặt bọn người Thổ Hào Kiệt đều tái xanh rồi, bọn hắn xem như đã nhìn ra, hỗn đản này không biết lợi dụng thủ đoạn gì, đã biết bí mật của bọn hắn, cho nên vẫn đi theo, muốn đi nhờ xe, đục nước béo cò, ăn nhờ ở đậu lợi của bọn hắn.

Vấn đề là, vì đạt được tin tức này, bọn hắn cũng không biết bỏ ra một cái giá lớn bao nhiêu, bị tên đệ tử hạch tâm kia xảo trá.

Hiện giờ tiểu tử kia muốn đơn giản như vậy là có thể hưởng ké, đạt được lợi ích, quả thật đang nằm mơ!

“Tốt, vậy ngươi cũng chầm chậm đi theo.”

Bọn người Liêm Chính Thuận nảy sinh ác độc rồi, một mạch dông dài với Hạ Bình, bọn hắn cũng không tin tiểu tử này đi theo mãi như thế.

Thời gian ba ngày kế tiếp, nơi nào bọn hắn cũng chẳng thèm đi, ở nơi rừng rậm này vòng quanh khắp nơi, ý đồ thoát khỏi Hạ Bình, cũng muốn làm nhạt đi kiên nhẫn của tiểu tử này.

Vấn đề là, mặc kệ bọn hắn sử dụng thủ đoạn gì, cũng không thể thoát khỏi con mắt theo dõi của Hạ Bình, thậm chí cũng không cách nào nhạt phai sự kiên nhẫn của hắn.

Mà Hạ Bình cũng thừa dịp trong khoảng thời gian này, lại đột phá một đường kinh mạch, chân nguyên gia tăng thật lớn, đột phá hướng phía Cảnh giới Võ sư tầng chín, đoán chừng không được bao lâu, là có thể đột phá lần nữa.

Cho nên, hắn tuyệt đối không hề sốt ruột, cùng đám người này chậm rãi chơi.

“Không được, mặc kệ chúng ta làm cái gì, tiểu tử kia cũng cứ theo đuôi, xem ra ý định của hắn là muốn cùng chúng ta đấu kiên nhẫn.” Một người đệ tử tinh anh tuyệt vọng.

Tên khốn kia quá quấn người rồi, so bạn gái còn có thể ác, một ngày theo dõi 24 tiếng đồng hồ, không ngừng dây dưa.

“Đấu đến cùng thì cứ đấu đến cùng, ta cũng không tin dựa theo dã tâm của tiểu tử kia, còn có thể tiếp tục làm loại chuyện tốn công vô dụng này, bất kể là tốn hao mười ngày, hai mươi ngày, hay là một tháng, ta cũng dông dài cùng với hắn.”

Liêm Chính Thuận phát điên, hắn là loại người hết sức cố chấp.

“Một tháng?”

Sắc mặt của một người đệ tử tinh anh cũng thay đổi, hết sức khó xử: “Thời gian như vậy thật sự là quá dài, dù cho tiểu tử này hao tổn được nổi, chúng ta cũng hao tổn không đi nổi a.”

“Đúng vậy, đi vào chiến trường Thiên Yêu có rất nhiều cơ hội trân quý, cả đời cũng cũng chỉ có một lần này.”

“Vì hờn dỗi, lãng phí cơ hội quý giá như vậy, đáng giá sao?”

“Hắn đón xe đi nhờ, thì cứ để cho hắn đi theo là được, da mặt cái thằng này dầy như vậy, cho hắn chút ích lợi, cũng không coi vào đâu.”

“Đứng rồi đúng rùi, ta xem như phục tiện nhân này rồi, vì chút ích lợi, mặt mũi gì cúng ném bỏ rồi.”

“Chúng ta đấu không lại hắn đấy, hợp tác với hắn a, dù sao thực lực hắn cường đại, hợp tác với hắn cũng không tính là bôi nhọ.”

Một đám đệ tử tinh anh cũng triệt để phục rồi, không muốn tiếp tục lãng phí thời gian.

Dù sao vậy cũng chỉ là linh dịch mà thôi, cùng rất nhiều Linh Dược, linh quả, còn có bảo khí, truyền thừa v.v… Và nhiều bảo vật khác ở chiến trường Thiên Yêu đi so sánh, không đáng kể chút nào.

Vì chút linh dịch như vậy, lãng phí thời gian một tháng, quả thật cũng quá ngu xuẩn!

Bọn hắn quyết định hoà đàm với Hạ Bình, ngả bài triệt để.