Oanh
Trong thời gian tích tắc Hạ Bình xuất ra Địa Ngục chi mâu, dùng thân thể của hắn làm trung tâm, lập tức bộc phát ra một cỗ khí trường Địa Ngục, gào khóc thảm thiết, bốn phía tràn ngập khí tức Địa Ngục màu đen.
Một mâu của hắn cũng đã đâm về phía Phượng Cầu Đạo, chính giữa hư không xẹt qua một đạo quỹ tích, như là linh dương móc sừng vô tăm vô tích có thể tìm ra, cũng giống như sao băng xẹt qua, tìm kiếm được sơ hở của Phượng Hoàng Cửu Kích.
Bùm!
Cỗ lực lượng này xuyên thấu tất cả, mũi thương quanh quẩn lấy khí lưu xoay tròn, hủy diệt hết tất cả, lập tức xuyên thủng hai con Phượng Hoàng, nguyên khí nứt vỡ từng đoạn, thậm chí tạo thành sụp đổ.
Một cỗ lực lượng lợi hại, trực tiếp xuyên thấu qua hư không, muốn xuyên thấu trái tim của Phượng Cầu Đạo.
Đây cũng là uy lực bảo khí, vừa ra tay liền thay đổi càn khôn, đã làm cho sức chiến đấu của Hạ Bình tăng lên gấp mấy lần không ít, toàn bộ thân thể như là một con Ác Ma Địa Ngục, trấn áp hết tất cả.
“Hèn hạ!”
“Ỷ vào chính mình có bảo khí, cũng hoành hành ngang ngược.”
“Có người nào tới quản việc này hay không a, vậy mà cầm bảo khí đi ra, đây là hành vi phạm quy.”
“Đúng, lập tức thủ tiêu tư cách thi đấu của hắn, quá khi dễ người khác rồi.”
Trái tim của Hoắc Cương và các đệ tử hạch tâm đều đang run rẩy, trố mắt sắp nứt, quả thật hận không thể cướp đi bảo khí của Hạ Bình, vậy mà ỷ vào uy thế của bảo khí, quả thực cũng là đang khi dễ người khác.
Vốn tu vi của Phượng Cầu Đạo mạnh mẽ hơn Hạ Bình một đoạn, nhưng mà bởi vì bảo khí, lập tức cân bằng chênh lệch giữa hai người, thậm chí làm cho Hạ Bình chiếm cứ thượng phong.
Vậy mà mặc cho bọn hắn kêu to như thế nào cũng không có người để ý tới, bởi vì bản thân thiên tài chiến cũng không có quy định không cho phép mang bảo khí, trên thực tế vũ khí cũng là một bộ phận của thực lực, nếu có bổn sự mà nói, đương nhiên có thể mang theo đi lên chiến đấu.
“Hạ Bình, ngươi cho rằng cũng chỉ có ngươi có bảo khí, Phượng Cầu Đạo ta không có vậy?! Nội tình của Phượng gia ta không phải ngươi có thể tưởng tượng đấy.” Ầm một tiếng, ngay trong giờ phút nguy cấp này, Phượng Cầu Đạo lập tức từ trên người lấy ra một cây quạt màu tím ánh kim.
Đó là bảo khí vô thượng của Phượng gia nhà ta Tử Kim phiến!
Ở trên cây quạt này dường như vẽ lên từng tòa sơn mạch cực lớn, nhưng mà đây không phải là sơn mạch bình thường, hơn nữa hỏa diễm ngưng tụ mà thành núi lớn, tên là Hỏa Diệm Sơn.
Xung quang cây quạt dường như cũng đã điêu khắc rất nhiều phù văn thần bí, những phù văn này dường như từ ngọn lửa ngưng tụ mà thành, chính là kỳ văn thiên địa, phảng phất có được lực lượng hỏa diễm không thể tưởng tượng nổi.
Bùm
Ở trong nháy mắt này,
Phượng Cầu Đạo nắm chặt trong tay Tử Kim phiến, quán thâu chân nguyên toàn thân đi vào, lập tức toàn bộ cây quạt cũng tản mát ra ngọn lửa màu tím ánh kim cực lớn.
Hắn chém quạt về phía hạ bình một cái!
Vù vù ầm
Ở trên cây quạt màu tím ánh kim này, lập tức bốc lên ngọn lửa cực lớn màu tím ánh kim, nhanh chóng ngưng tụ thành một con phượng hoàng bất tử, tản mát ra khí tức cao quý, dường như cao không thể chạm, giống như vị thần.
Cho dù là khán giả ở trên khán phòng, cách không biết bao xa, nhưng mà rất nhiều khán giả đều cảm nhận được con phượng hoàng bất tử này ẩn chứa uy áp vô thượng, đủ để áp bách linh hồn.
Một đôi mắt cũng là do hỏa diễm ngưng tụ thành, dường như ẩn chứa uy năng đáng sợ, chỉ nhìn chằm chằm vào một chút vào một chỗ nào, lập tức nơi đó sẽ bắt đầu bốc cháy, bất cứ thứ gì cũng không ngăn cản nổi.
“Giết!”
Sát khí trên người Phượng Cầu Đạo bạo phát đi ra, kinh thiên động địa, tinh thần lực quán chú trên người con phượng hoàng bất tử, dường như con phượng hoàng bất tử này cũng đã sống lại, con mắt linh động.
Vèo…o!!
Con phượng hoàng bất tử này vỗ cánh, đâm tới phía Địa Ngục chi mâu của Hạ Bình, hỏa diễm khủng khiếp bộc phát ra, mang theo tất cả hỏa diễm, phảng phất một ngọn núi lửa siêu cấp đang bạo tạc nổ tung.
Bùm phừng phừng!
Lập tức, lực lượng từ địa ngục chi mâu bạo phát đi ra, trong nháy mắt đã bị đánh sụp đổ, thậm chí lực lượng đáng sợ, dọc theo Địa Ngục chi mâu truyền đến trên người Hạ Bình.
“Cái gì?!”
Hạ Bình lúc này cũng cảm nhận được một cỗ lực lượng cực mạnh phản chấn lên người mình, thoáng chốc cũng bị chấn đến miệng hắn run lên, thậm chí cỗ lực lượng này truyền đến tứ chi bách hài trên thân thể của hắn, dường như muốn chấn cả người hắn thành phấn vụn.
Bất quá may mắn Bắc Minh hộ thể công của hắn đang vận chuyển, hình thành vòng khí bảo hộ, hóa giải nhanh chóng lực chấn động như vậy, truyền dọc theo mặt đất đi ra ngoài, lập tức chấn động mặt đất ra hố sâu cực lớn, rung động răng rắc.
Mà cả người hắn cũng đã rút lui mấy chục mét, hai tay cũng đang run lên, gần như cầm không nổi Địa Ngục chi mâu.
“Mặc kệ trên người của ngươi có át chủ bài gì, đều bù không được Phượng Cầu Đạo ta!” Phượng Cầu Đạo được thế không buông tha người, trong tay hắn nắm bảo khí Tử Kim phiến, toàn bộ thân người thượng bốc lên hỏa diễm khủng khiếp, phảng phất như là một con Phượng Hoàng.
Võ kỹ Vương cấp tuyệt phẩm Phượng Hoàng Cửu Kích!
Ở trong nháy mắt này, từ Tử Kim phiến bốc lên ngọn lửa màu tím ánh kim cực lớn, nhanh chóng ngưng tụ thành tất cả bất tử phượng hoàng, chỉ trong thời gian vài hơi thở, lập tức ngưng tụ thành rồi chín con Phượng Hoàng.
Những phượng hoàng bất tử này phân biệt xuất hiện ở hai vị trí khác nhau, tư thế không giống nhau, có con ngửa mặt lên trời thét dài, có con một chân đứng trên mặt đất, có con thì đang phi hành ở giữa không trung, có con ưu nhã, có con đang cuồng bạo, có con thì cương mãnh, có con lại âm nhu...
Chúng đều đang bao vây Hạ Bình.
Những con phượng hoàng bất tử này dường như là Thần Điểu từ hỏa diễm sinh ra đời, mỗi một con xuất hiện ở trên lôi đài, đều ngưng tụ thành vòng xoáy hỏa diễm kinh người, điên cuồng xoay tròn, sinh ra lực lượng xé rách.
Mà Hạ Bình thì ở trong trung tâm những vòng xoáy hỏa diễm này, bị cỗ lực lượng này không ngừng xé rách, dường như chỉ trong mấy hơi thở, cả người hắn sẽ bị xé ra chia năm xẻ bảy.
Đồng thời những ngọn lửa này cũng cực kì khủng khiếp, dường như có một tia uy năng của Phượng Hoàng Chân Hỏa, nhiễm đến trên người, gần như là không thể dập tắt, không thiêu đốt mọi vật trong vòng vây hầu như không còn, cũng thề không bỏ qua.
Bất quá Hạ Bình tu hành Thuần Dương Bất Diệt quyết, chính là công pháp chí dương chí cương, ngày bình thường đều hấp thu tinh hoa Thái Dương làm nguồn năng lượng, dù cho những Phượng Hoàng Chân Hỏa này cực kì khủng khiếp, cũng không tổn thương được hắn.
Thậm chí những ngọn lửa này tiến vào trong thân thể của hắn, còn trở thành vật đại bổ, liên tục không ngừng bổ sung năng lượng trên người hắn.
Nhưng mà lực lượng của những vòng xoáy này cực kỳ đáng sợ, vẫn nghiền ép gắt gao thân thể của hắn, khó có thể nhúc nhích, chỉ có thể dựa vào Bắc Minh hộ thể công miễn cưỡng ngăn cản.
“Ngọn lửa này thật đáng sợ, đây là Phượng Hoàng Chân Hỏa, cho dù là tông sư bị nhiễm phải, cũng rước lấy phiền toái cực lớn.” Sắc mặt của một tên đệ tử hạch tâm ngưng trọng, nếu như đặt mình vào hoàn cảnh người khác, đoán chừng hắn cũng ngăn cản không nổi công kích của Phượng Cầu Đạo.
Chỉ cần là ngọn lửa này mà nói, cũng có thể làm cho hắn lập tức chết cháy.
“Không hổ là truyền nhân dòng chính của Phượng gia, vậy mà ngay cả bảo khí như Tử Kim phiến vậy cũng có, hơn nữa Phượng Hoàng chân kinh trên người hắn, quả thực cũng là như hổ thêm cánh a.”
“Thắng bại đã định, tiểu tử này thua chắc rồi.”
Tâm tình của bọn người Hoắc Cương thật là tốt, cho rằng Phượng Cầu Đạo xuất ra bảo khí Tử Kim phiến, cũng đã phân ra thắng bại rồi, tên Hạ Bình này đã không còn sức để xoay chuyển thế cục.
“Nhận thua đi, chỉ bằng lực lượng bây giờ của ngươi thì không cách nào chiến thắng được Phượng Cầu Đạo ta đấy.”
Phượng Cầu Đạo hét lớn một tiếng: “Nếu như ngươi không muốn mà nói, như vậy ta cũng sẽ làm cho ngươi nguyện ý mới thôi.”
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ lạnh lẽo đáng sợ, một chưởng chụp vào hư không.
Lúc này, phượng hoàng bất tử chín đầu kêu lên tiếng kêu lớn, ngọn lửa xoay tròn điên cuồng, chín vòng xoáy ngọn lửa vận chuyển, nguyên khí trong trời đất cũng tạo thành cơn bão đáng sợ.
Một cỗ lực lượng khó hiểu từ trên trời giáng xuống, nghiền áp xuống dưới, phảng phất giống như ở trong trọng lực gấp mấy chục lần, lập tức cũng đã trấn áp ở trên người Hạ Bình, lúc này cũng áp bức đến thân thể của hắn rung động răng rắc, tựa hồ ngay cả đầu gối cũng không chịu nổi nữa, sắp quỳ trên mặt đất.
“Quỳ xuống cho ta!”
Phượng Cầu Đạo lại chưởng thêm một chưởng đi xuống, chân nguyên toàn thân bộc phát ra, hắn vội vả muốn cho Hạ Bình quỳ trên mặt đất, đầu hàng triệt để.