TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 628: Trận Chung Kết!

Ban đêm.

Hạ Bình nghỉ lại ở trong phòng nghỉ, hắn vận chuyển khí công trong cơ thể, chân nguyên chậm rãi xoay tròn.

Bang bang!!

Lập tức, thân thể của hắn rung lên một cái, chân nguyên như là hồng thủy vỡ đê vậy, liên tục phá tan hai cái kinh mạch, thực lực trên người hắn lại mạnh lớn thêm một chút.

Chiến đấu với Tạ An Thủ, cũng kích phát thật nhiều tiềm năng của Hạ Bình, năng lượng trong cơ thể luyện hóa điên cuồng.

Cho đến lúc này, hắn đã đả thông mười hai đường kinh mạch, tấn thăng đến cảnh giới Võ sư tầng bảy đỉnh phong, chỉ là chênh lệch một bước là đã có thể đột phá đến Võ sư tầng tám.

“Bất quá tiêu hao Thủy Nguyệt thảo cũng đã nhiều lắm, vậy mà đã tiêu hao trọn vẹn sáu phần mười, còn có bốn phần Thủy Nguyệt thảo sẽ tiêu hao hầu như không còn.” Hạ Bình nắm chặt lại nắm đấm, hết sức là cảm khái.

Bởi vì hắn ở trong động phủ của Ngân Giao vương, đã trộm được lớn lượng Thủy Nguyệt thảo, vốn cho rằng có thể chèo chống đến cảnh giới tông sư, nhưng đã đến hiện tại cũng đã tiêu hao sáu phần.

Đoán chừng Thủy Nguyệt thảo còn lại, cũng chỉ có thể là tăng hắn lên tới cảnh giới Võ sư tầng chín.

Bất quá việc này cũng không còn cách nào, mỗi một lần hắn tu luyện tiến hóa, thực lực cũng sovới võ giả bình thường mạnh hơn nhiều lần, tiềm lực cũng cực kì khủng khiếp, đương nhiên tiêu hao cũng so những võ giả khác nhiều không chỉ gấp mười lần.

Nếu như là võ giả bình thường mà nói, căn bản không tiêu hao nhiều đến như vậy, may mắn Hạ Bình đại phát rất nhiều tiền của phi nghĩa, ngược lại tạm thời không cần lo lắng tài nguyên tu luyện của mình, có thể tùy ý tiêu xài.

“Ngày mai nhất định phải đạt được quán quân!” Hạ Bình nắm chặt lại nắm đấm, tu hành chính là như vậy, bước một trước đi tới, nếu như không tiến bộ, chính mình lạc hậu rồi, người khác sẽ vượt qua chính mình, thế giới này là nơi cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Một khi đạt được quán quân, hắn không chỉ có thể được có được nhiều phần thưởng lớn, đồng thời cũng sẽ được coi trọng của các tổ chức võ đạo lớn, như vậy hắn cũng có thể đạt được càng nhiều lợi ích nữa.

Dù cho làm cho người khác phẫn hận cũng không sao, tấn thăng đến tông sư, thậm chí tấn thăng đến cảnh giới vương giả, những cái gọi là ghét hận này, cái gọi là ghen ghét, bất quá cũng là chút chuyện cười mà thôi.

Cho nên, tình thế bắt buộc hắn phải giành được quán quân lần này người nào cũng không thể ngăn cản.

...

Một đêm đi qua, cuối cùng đã tới trận chung kết thiên tài chiến, vạn người theo dõi, gần như người của toàn bộ Vân Tiêu giới đều đang quan sát trận đấu này, muốn biết đến cùng ai đạt được quán quân.

Đặc biệt là những đệ tử hạch tâm kia,

Đã là một đêm không ngủ, một đôi thâm đen như gấu mèo 0. O, bởi vì thắng bại trong trận đấu lần này quan hệ thật rất lớn đến tương lai của bọn hắn, thua trận mà nói bọn hắn không chịu nổi.

Một ít đệ tử hạch tâm lại càng vụng trộm nguyền rủa Hạ Bình, hi vọng Hạ Bình hôm nay tiêu chảy, không thể ra thi đấu.

Đáng tiếc Hạ Bình căn bản không coi những nguyền rủa này ra gì, vẫn là sinh long hoạt hổ, hắn từ trong phòng nghỉ đi ra, đi vào trên hành lang.

Lúc này, trước mặt cũng đi tới một đám đệ tử hạch tâm, dùng Hoắc Cương và bọn người Tào Chính Bân cầm đầu.

“Hạ Bình, trận chung kết lần này bất kể như thế nào ngươi cũng phải thua, tuyệt đối với không thể chiến thắng, nếu không sau này ngươi sẽ là địch nhân của Hoắc Cương ta, là địch nhân của bọn đệ tử hạch tâm chúng ta.”

Thanh âm Hoắc Cương truyền ra, nhưng mà đây là tinh thần truyền âm, cho dù là máy ghi âm cũng không cách nào theo dõi, đoán chừng hắn nếm qua thiệt thòi lớn với Hạ Bình, lần này hết sức cẩn thận.

“Ngươi phải biết rõ, sau lưng đệ tử hạch tâm chúng ta là rất nhiều gia tộc khổng lồ, thế lực như vậy không phải một tên dân chúng tóc húi cua như ngươi có thể bằng được, nếu như chúng ta đả kích ngươi toàn lực, còn có bằng hữu của ngươi, thân nhân ngươi, hậu quả này ngươi cẩn thận ngẫm lại.”

Hắn mà nói thực sự không phải là phô trương thanh thế.

Sau lưng từng người đệ tử hạch tâm đều có một quái vật khổng lồ, chớ đừng nói chi bản thân bọn hắn cũng là tông sư, khống chế lấy lực lượng đáng sợ, coi như là hậu duệ vô địch vương giả, cũng không muốn tùy tiện trêu chọc.

“Cũng đến lúc này, còn phô trương thanh thế ở trước mặt ta?”

Hạ Bình bất vi sở động, đồng dạng sóng tinh thần động truyền lại đi qua, lại để cho rất nhiều đệ tử hạch tâm nghe được rành mạch: “Các ngươi bất quá cũng là một đám phế vật mà thôi, còn muốn ỷ vào thế lực sau lưng đến ức hiếp ta, các ngươi biết rõ chính mình có bao nhiêu cân lượng sao?”

“Đợi ta Thành vương, những người các ngươi bất quá tựu là gà đất chó kiểng, một hơi cũng có thể diệt các ngươi rồi.”

“Thức thời mà nói tranh thủ thời gian đầu hàng, về sau làm nô là bộc, nghe ta hiệu lệnh, như vậy còn có nước canh các ngươi uống, nếu không các ngươi về sau cũng chỉ có thể đớp cứt, hiểu chưa?”

Đối với uy hiếp như vậy, hắn căn bản bất vi sở động, sau lưng mình còn có quái vật khổng lồ như công ty Cự Nhân vậy, làm sao lại bị bọn đệ tử hạch tâm này uy hiếp hay sao?!

Nếu hắn có thể đạt được quán quân thiên tài chiến, địa vị tất nhiên ở công ty Cự Nhân tăng lên thật lớn, so với trước kia mà nói căn bản không thể so sánh nổi, đoán chừng so với người thừa kế gia tộc vương giả cũng không sai biệt lắm.

Có lẽ những đệ tử hạch tâm này có thể làm chút ít âm mưu quỷ kế, nhưng mà một khi hắn tấn chức vương giả, không cần, chỉ cần là tông sư cảnh, bọn đệ tử hạch tâm này cũng là cái rắm, hắn căn bản không để vào mắt.

Muốn cùng hắn chơi tâm lý chiến, thật sự là quá non rồi.

Đồ hỗn trướng!

Nghe nói như thế, bọn người Hoắc Cương giận điên lên, hận không thể lập tức làm thịt tiểu tử hung hăng càn quấy này, bọn hắn cũng chưa thấy qua đệ tử tinh anh như vậy, vậy mà căn bản không coi bọn họ vào đâu.

Nếu không phải nơi này là thành Nhật Nguyệt, bọn hắn nhất định động thủ bầm thây vạn đoạn tiểu tử này.

“Nhìn cái gì vậy, chưa thấy qua đẹp trai phải hay không. Đừng tưởng rằng quen vài tên hồ bằng cẩu hữu cũng đã là rất giỏi, một đám phế vật gom thành nhóm là có thể dọa người rồi sao? Không có việc gì thì cút cho ta, ta còn muốn tham gia trận đấu rồi, nếu như lại dám lải nhải ở chỗ này, ta nhất định báo cáo thành chủ thành Nhật Nguyệt, hắn có tầng tầng lớp lớp thủ đoạn trừng phạt đám các ngươi.” Hạ Bình muốn cáo trạng.

Tiện nhân!

Con mắt của bọn người Hoắc Cương đều tái xanh rồi, nói ai là hồ bằng cẩu hữu vậy, đến cùng có biết nói chuyện hay không, bọn hắn quả thật hận không thể dùng băng keo phong bế miệng của tiểu tử này, làm cho hắn cũng không thể nói chuyện.

Thế nhưng mà nghe được Hạ Bình uy hiếp, bọn hắn cũng không khỏi cân nhắc thật cẩn thận, nếu quả thật bị Hạ Bình cáo trạng, nói không chừng thật đúng là có khả năng bị thành chủ thành Nhật Nguyệt đuổi đi ra ngoài.

Dù sao trước kia đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu như còn làm ra chút sóng gió nào, đoán chừng thành chủ thành Nhật Nguyệt không tha cho bọn họ được.

“Hạ Bình, ta cũng xem thử ngươi còn có thể hung hăng càn quấy đến bao lâu, sau này đi đường ban đêm cẩn thận một chút, coi chừng xang hè đụng chết.” bọn người Hoắc Cương hung hăng nguyền rủa, đằng đằng sát khí.

“kêu la cái rắm, tin hay không chờ ta thành tông sư sẽ tới chém ngươi!”

Hạ Bình đứng chắp tay, liếc xéo một cái.

“Ngươi!”

Bọn người Hoắc Cương bị chọc giận, nhưng mà cũng không thể tránh được, bọn hắn đành phải liếc hung ác trợn mắt nhìn Hạ Bình, cũng phải xám xịt bỏ đi, bọn hắn biết rõ lần đàm phán cuối cùng cũng vỡ tan rồi, căn bản không có cơ hội cứu chữa.

Nhìn thấy bọn người Hoắc Cương bỏ đi, Hạ Bình cũng không thèm lo lắn gì, hắn trực tiếp đi qua đường đi riêng cho tuyển thủ dự thi, đi lên lôi đài.

Mà lúc này, Phượng Cầu Đạo đã sớm chờ đợi ở trên lôi đài, hắn đứng chắp tay, khí định thần nhàn.

Lúc này, phòng riêng ở bốn phía ngồi đầy khán giả, trực tiếp toàn bộ 360 độ khán đài, gần như toàn bộ nhân loại trên Vân Tiêu giới đều có thể xem mọi góc độ của trận đấu này, vạn người theo dõi, lượt views bắt đầu bạo phát.

Tất cả mọi người chú ý Hạ Bình là nhân tài ẩn giấu bí mật nhất thiên tài chiến, còn có phong phạm vương giả của Phượng Cầu Đạo, hai người đến tột cùng ai mới là mạnh nhất đấy, ai sẽ giành được quán quân trận thiên tài chiến này.