TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 515: Cắn Ngược Lại Một Lần

Nghe nói như thế, Hạ Bình nhíu mày.

Luật pháp liên bang hoàn toàn chính xác có quy định như vậy, một khi tấn thăng lên cảnh giới tông sư, sẽ có đủ loại đặc quyền!

Võ giả bình thường gặp phải tông sư, đều phải bảo trì tôn kính khiêm tốn, không thể có bất kỳ thái độ bất kính.

Nếu như chọc giận tông sư, nói năng lỗ mãng, như vậy dù cho tông sư ra tay đánh cho đối phương tàn phế, chính phủ liên bang cũng không quan tâm, thậm chí còn đứng về phía tông sư, phạt tiền đối phương nói năng lỗ mãng, nhốt vào đại lao, ở tù đến mười lăm ngày nếu như không có chịu nộp tiền bảo lãnh.

Ở trên thế giới này, tông sư không thể khinh nhục, người dám làm nhục thì chắc chắn phải chết!

“Cho nên đâu rồi, các ngươi muốn làm gì?” Hạ Bình thản nhiên nói.

Người đàn ông áo đen cười lạnh một tiếng: “Chuyện chúng ta cần ngươi làm cũng khá đơn giản, nghe nói trên người của ngươi có một món bảo khí, giá trị xa xỉ, chỉ cần ngươi giao ra đây, chúng ta tạm tha cho ngươi một cái mạng cờ hó.”

Hắn nói ra mục đích thực sự của bọn hắn.

“Bảo khí gì thế? Ngươi nói đến thanh Địa Ngục Chi Mâu này hay sao?” Vèo một tiếng, bàn tay lớn của Hạ Bình chộp một cái, lập tức lấy ra Địa Ngục Chi Mâu từ trong nhẫn không gian, nắm ở trong tay.

Địa Ngục Chi Mâu xuất hiện trong nháy mắt, dùng Hạ Bình thân thể mình làm trung tâm, lập tức sinh ra một khu vực khí tràng đáng sợ, trải rộng xung quanh ba cây số, phảng phất tạo thành một cỗ khí tức vòng xoáy địa ngục.

Thậm chí bọn Võ sư trước mắt này đều không nhịn được rút lui vài bước, mới miễn cưỡng ngăn cản được khí thế đáng sợ mà thanh trường mâu này bạo phát đi ra, lúc này dường như mặt đất cũng bị rung động thành từng đạo rạn nứt.

Nhưng Hai vị tông sư cũng không lui lại, bọn hắn chắp hai tay sau lưng, mây trôi nước chảy, nhưng trong lòng thì lại hết sức không bình tĩnh, nhấc lên sóng to gió lớn cuồn cuộn, bởi vì ngay lúc vừa móc ra cây trường mâu này từ trong quần, rõ ràng bọn hắn đều cảm nhận được một cỗ uy hiếp.

Rõ ràng món bảo khí trên tay này chỉ một tên Võ sư nho nhỏ, làm sao có thể làm cho tông sư bọn hắn cảm thấy một chút uy hiếp, từ nơi này cũng có thể thấy được, thanh trường mâu này kinh khủng cỡ nào, tuyệt đúng là bảo vật siêu cấp kinh khủng.

“Đúng, đúng vậy, đúng là món bảo khí này.”Con mắt của tên đàn ông áo đen kia đều phát sáng lên, lộ ra thần sắc tham lam, “Lập tức giao nó ra đây, chúng ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết.”

Hắn lập tức tiến lên yêu cầu.

Trong lòng của hai vị tông sư cũng đều bị rung động, nếu như không phải vì bảo trì phong phạm tông sư, bọn hắn đều hận không thể lập tức ra tay, cướp lấy thanh Địa Ngục Chi Mâu này vào tay, làm của riêng.

Thanh trường mâu trước mắt này có thể nói giá trị liên thành, cho dù bọn họ trả giá toàn bộ gia tài cũng mua không nổi.

"Còn có mấy người đâu này? Đơn giản mà nói,

Cũng chỉ có bọn Chu Hào, những người này đến tột cùng ở nơi nào?"

Hạ Bình nhíu mày, gọn gàng dứt khoát nói: “Hắn mang những trưởng lão Chu gia các ngươi... Này đi qua, nhưng cũng không dám xuất hiện ở trước mặt ta, là đang sợ hãi đối mặt ta sao?”

Cái gì?!

Cả đám người đàn ông có chòm râu dê đều giật mình, ngược lại là bọn hắn không nghĩ tới Hạ Bình lại có thể biết biết được chính mình là người Chu gia, nói cách khác kế hoạch mai phục của bọn hắn tự cho là kín không kẻ hở, không chê vào đâu được, sớm đã bị khám phá hay sao?

Nhưng mà vì sao tiểu tử này hiện giờ nhìn có vẻ khí định thần nhàn, chẳng lẽ ở nơi này có bố trí bẫy rập gì hay sao? Muốn một lần hành động diệt sát bọn họ ở nơi này hay sao?

Bất quá tinh thần lực của bọn hắn cảm giác bốn phía, nhưng lại không phát hiện cái nơi này có cái gì bất thường, cũng chỉ có một mình Hạ Bình, cũng không có võ giả mạnh mẽ khác mai phục, lập tức bọn hắn cũng an lòng.

Dù cho tiểu tử này khám phá ra kế hoạch của Chu gia bọn hắn thì thế nào, cũng chỉ có thực lực chênh lệch là không cách nào đền bù đấy, có tông sư ở nơi này, một cái tát có thể chụp chết hắn.

Vèo vèo vèo!!!

Đúng vào lúc này, ở xa xa trong rừng nhiệt đới cũng xuất hiện một vài động tĩnh, lúc này bốn năm người cũng từ sâu trong rừng nhiệt đới đi ra, thì ra cũng là bọn người Chu Hào, bọn hắn nghe đến những lời nói này, biết rõ không giấu diếm nổi, cũng đã đi tới.

Chỉ là sắc mặt hiện giờ của bọn hắn hết sức khó xử, dường như có hơi khó có thể đối mặt Hạ Bình, vốn bọn hắn muốn cho mấy vị trưởng lão Chu gia diệt sát tiểu tử này rồi, sau đó bọn hắn trở ra, như vậy cũng không cần đối mặt Hạ Bình.

Thế nhưng mà làm sao nghĩ đến, còn chưa đánh ra, thân phận của bọn hắn cũng bị bại lộ.

“Chu Hào.”

Hạ Bình nhìn thấy bọn người Chu Hào: “Coi như là ta cứu được các ngươi một mạng, nếu như không phải ta, mấy người các ngươi sớm đã bị đám cướp kia tiêu diệt, một người cũng không có cách nào sống đến bây giờ.”

“Nhưng mà hiện giờ xảy ra chuyện gì đây hả? Ngươi gọi trưởng lão Chu gia các ngươi tới, ngay cả tông sư cũng tới, hung thần ác sát, đằng đằng sát khí, bao vây ta tầng tầng, còn muốn cướp đoạt bảo vật trên người của ta hay sao?”

“Chu gia Ngươi, Chu Hào ngươi, chính là báo đáp ân nhân cứu mạng như vậy hay sao?”

Hắn nói ra những câu chất vấn.

Sắc mặt của những người Chu gia này âm tình bất định, đỏ bừng cả khuôn mặt, hoàn toàn chính xác đúng là như thế, rõ ràng đối phương cứu tánh mạng mình, nhưng lại vì một món bảo vật, cũng nổi lên sát tâm, muốn giết chết ân nhân cứu mạng, chuyện này là lang tâm cẩu phế tới cỡ nào.

Đây không phải là chuyện con người có thể làm ra, đây là súc sinh!

“Đánh rắm!”

Chu Hào chợt quát một tiếng: “Ngươi làm sao là muốn cứu tánh mạng Chu Hào ta, rõ ràng chính là rắp tâm hại người. Chỉ là do ngươi muốn mượn chuyện này, muốn bám quan hệ vào Chu gia ta, muốn ôm đùi Chu gia ta.”

“Nếu như không phải như vậy, ngươi sẽ có lòng tốt đến loại trình độ này, tùy tùy tiện tiện cũng đã ra tay cứu một người vốn không quen biết! Ta cũng không tin ngươi thật sự có lòng tốt như vậy.”

“Thậm chí ta còn hoài nghi, cơ bản là ngươi đang cùng đám cướp kia là cùng một phe, hai bên sắm vai một lần khổ nhục kế, chính là muốn thừa cơ hội này thi ân với Chu gia ta, lại để cho ta Chu gia thiếu nợ ân tình ngươi.”

“Ngươi cũng không quá đáng là loại người vàng đỏ nhọ lòng son mà thôi, tất cả mọi người đều tám lạng nửa cân, ngươi có tư cách gì đến chỉ trích ta.”

Hắn đổi trắng thay đen, nói ra những lời tru tâm.

Vốn Hạ Bình đã cứu được bọn hắn một mạng, nhưng mà ở trong miệng Chu Hào, chuyện này lại biến thành một cái cục, là cùng những tên cướp... Kia diễn vở kịch, diễn ra trò hề, thi triển khổ nhục kế.

Mục đích làm như vậy chính là vì thi ân với Chu gia, đạt được ân tình của Chu gia bọn hắn, do đó Hạ Bình cùng với Chu gia đã có quan hệ, như vậy Hạ Bình có thể đạt được lợi ích vô cùng.

“Thì ra là thế, không nghĩ tới tâm tư của tiểu tử này thâm trầm như vậy.”

“Tiểu nhân, chuyện này là tiểu nhân hèn hạ tới cỡ nào, rõ ràng còn nghĩ ra khổ nhục kế như vậy.”

“May mắn Chu đại ca thiên tư tuyệt đỉnh, thông minh hơn người, không có bị tiểu tử này lừa bịp, nếu không những người chúng ta thật sự chính là bị hắn bán đi, vẫn còn giúp hắn kiếm tiền ah.”

“Nghĩ tới Chu gia ta chính là gia tộc vương giả, quyền thế ngập trời, dĩ nhiên là không thiếu người muốn a dua nịnh hót, vỗ mông ngựa, tiểu tử này khổ tâm tạo nghệ, muốn nịnh bợ Chu gia ta, cũng là có thể tưởng tượng đấy.”

“Hoàn toàn chính xác, đạt được Chu gia ta thưởng thức, ít nhất có thể không cần phải phấn đấu hai mươi năm, người nào không động tâm.”

“Nhưng mà cách làm như vậy quá mức hèn hạ, làm cho người ta khinh thường.”

Rất nhiều đệ tử Chu thị đều liên tục cười lạnh, còn bị bọn hắn cắn ngược lại một cái, không chỉ không thừa nhận ân tình cứu mạng của Hạ Bình, ngược lại cho rằng đây là một lần âm mưu mà Hạ Bình trù tính tỉ mỉ, mục đích đúng là để nịnh bợ Chu gia, lấy được được lợi ích.

Nếu như là như vậy, đây cũng không phải là ân tình, bọn hắn cũng không cần báo ân.

“Nói đi, ngươi rốt cuộc là từ lúc nào ngươi trù tính chuyện này đấy, đến tột cùng thời gian theo dõi Chu Hào ta bao lâu, lập tức nói hết ra mau?” Chu Hào vênh váo tự đắc, miệt thị nhìn Hạ Bình.