"Chữa trị dịch?"
Liễu Như Lan tiếp nhận cái bình này, nàng sững sờ, không rõ ràng đây là vật gì, nhưng mà nàng cũng biết dựa theo tình huống thân thể của mình như vầy, đối phương cũng không cần thiết phải hại mình.
Thật sự muốn giết chết chính mình, một chưởng là xong việc, làm gì làm sao còn phải làm chuyện dư thừa.
Nàng lập tức mở ra cái bình này, lộc cộc lộc cộc uống hết.
"Thật mát mẻ."
Nhất thời, Liễu Như Lan lập tức cảm nhận được những bộ phận đang thụ thương trên người mình tuôn ra vô số cỗ khí tức lạnh lẽo.
Lúc này rất nhiều vết thương trên người nàng, thế mà lập tức lấy tốc độ mắt trần có thể thấy nhanh chóng được chữa trị, mà khí lực trên người nàng, còn có lực lượng linh hồn cũng khôi phục hơn phân nửa.
Tuy rằng còn không có khôi phục triệt để, nhưng mà cũng tốt so trước đó không biết bao nhiêu, đoán chừng qua một đoạn thời gian nữa, chính mình lại có thể khôi phục nhanh chóng.
"Đây chính là lực lượng của Tà Ma sao? Thật đáng sợ." Liễu Như Lan bị kinh ngạc, dù là nàng là Thánh Nữ Hồn Điện, nhưng mà cũng cho tới bây giờ chưa thấy qua dược vật thần kỳ như thế.
Thương thế nghiêm trọng như vậy, thế mà có thể khôi phục nhanh như vậy, nếu như người người đều có một bình mà nói, đây chẳng phải trở thành tồn tại đánh không chết hay sao? ! Thế thì còn đánh như thế nào a.
Trong lúc nhất thời, nàng cũng có hơi nghi hoặc, nếu như Vực Ngoại Tà Ma đều đáng sợ như thế mà nói, năm đó chiến tranh nhiều lần như vậy, đại lục Huyết Hồn lại như thế nào lấy được thắng lợi.
"Có thể chứ? Đứng lên, chúng ta đi thôi." Hạ Bình nói.
Thế nhưng mà lúc này, khuôn mặt Liễu Như Lan lại đỏ lên: "Ta, trên người của ta không có nhiều y phục, có thể giúp ta tìm một bộ y phục hay không?"
Lúc này Nàng mới phát hiện, trải qua hơn một ngày đào vong, còn có chiến đấu, y phục trên người của nàng bể tan tành không sai biệt lắm, dường như chỉ cần động một cái, vải vóc trên người mình sẽ lập tức rơi xuống, lộ ra hơn phân nửa người nude, dáng người ngạo nhân này, cùng một cặp chân thon dài mê người như vậy, khiến cho người ta thèm nhỏ nước dãi.
Ở trước mặt một người đàn ông xa lạ, dù cho đối phương là Vực Ngoại Tà Ma, nàng cũng ngượng ngùng không thôi.
"Mặc quần áo gì, ta vẫn cảm thấy thời điểm ngươi không mặc quần áo đẹp mắt nhất."
Hạ Bình sờ sờ cằm, trên dưới dò xét Liễu Như Lan, chậc chậc tán thưởng.
Cầm thú!
Liễu Như Lan hận không thể cắn chết tên sắc phôi này, đã sớm biết mỗi tên Vực Ngoại Tà Ma đều háo sắc vô sỉ, không nghĩ tới thế mà biểu hiện ra ngoài lộ liễu đến như vậy, cơ bản là không hề che giấu.
"Bất quá ngươi là nô lệ của ta, bị ta nhìn thấy còn được, nếu như bị đàn ông khác nhìn thấy, ta sẽ rất không cao hứng." Hạ Bình bỗng nhiên tiến lên, tới gần Liễu Như Lan.
Nhất thời, Liễu Như Lan bị dọa đến gần chết, cảm nhận được khí tức mãnh liệt của gã đàn ông trước mắt này, để cho nàng có hơi nhũn người ra, xong xong, tên Tà Ma này muốn bạo phát thú tính, chính mình muốn bị làm thịt, bảo trì trong sạch nhiều năm như vậy phải bị gã Tà Ma này cướp đi.
Sau mười mấy phút.
Giờ phút này, một đôi mắt to của Liễu Như Lan xấu hổ giận dữ trừng mắt Hạ Bình, vừa tức vừa buồn bực.
Trước đó nàng còn tưởng rằng Hạ Bình dự định bạo phát thú tính, trong trắng của chính mình e rằng khó giữ được, không nghĩ tới gã Vực Ngoại Tà Ma này không có đụng chính mình, ngược lại ném ra từ trên người một món y phục kỳ quái.
Căn cứ tên Vực Ngoại Tà Ma này nói, dường như ở Thế Giới Vực Ngoại, loại y phục này gọi là áo dài gì, để cho nàng mặc vào.
Liễu Như Lan ngay từ đầu không chút để ý, có một bộ y phục cho phụ nữ cũng đã coi như không tệ, nhưng mà đợi sau khi nàng mặc vào, mới biết được loại này áo dài này làm cho người ta xấu hổ đến tột cùng đến cỡ nào.
Bời vì bộ y phục này thật sự là quá bó sát, cực kỳ tôn lên đường nét của thân thể.
Mà dáng người của nàng cực kỳ nóng bỏng, ngực nở mông cong, sau khi vừa mặc vào, đơn giản cũng là có lồi có lõm, bày ra toàn bộ ưu điểm trên người, tạo ra cảm giác mê người, có thể khiến đàn ông chảy máu mũi.
"Không tệ không tệ, nhìn rất thích hợp ngươi."
Hạ Bình dò xét từ trên xuống dưới.
Không tệ cái rắm!
khuôn mặt của Liễu Như Lan đỏ bừng, xấu hổ giận dữ muốn chết, hận không thể cho lưu manh này một bạt tay, y phục vô sỉ giống như vậy đều thiết kế đi ra được, cũng không biết là tên sắc phôi nào làm.
Rõ ràng chính là y phục dùng để thỏa mãn nhu cầu biến thái của đàn ông.
Phải biết ở Huyết Hồn đại lục, Phong Khí Xã Hội vẫn còn hết sức bảo thủ, như là cổ đại.
Phụ nữ con gái ở đại lục này gần như chỉ có thể mặc kín bao nhiêu là mặc kín bấy nhiêu, lúc bình thường nàng cũng chỉ là mặc một bộ áo choàng màu trắng là đầy đủ, che chắn gần như toàn thân từ trên xuống dưới, nàng đã bao giờ mặc qua loại y phục vô sỉ này.
Trừ phi là loại con gái ngành chuyên nghiệp câu dẫn đàn ông kia, lấy thân thể câu dẫn đàn ông làm cho bọn họ thoả mãn nhu cầu tín dục, nếu không mà nói làm sao lại có cô gái nào ăn mặc như vầy.
"Có y phục khác hay không?"
Liễu Như Lan cắn môi, nàng cảm thấy mặc vào y phục như vầy đơn giản chính là đang công khai tử hình, nếu như bị người quen thấy được nàng ăn mặc loại quần áo này mà nói, chỉ sợ nàng cũng không còn thể diện gì.
"Không có, ở thế giới chúng ta, phụ nữ đều là ăn mặc như vậy, nếu như không hài lòng mà nói, ngươi chỉ có thể quấn dây thừng." Hạ Bình khoát khoát tay, biểu thị chính mình không có y phục khác.
Liễu Như Lan cũng không cách nào tưởng tượng thế giới Tà Ma thế mà đại đa phần phụ nữ đều mặc y phục như thế, đây chẳng phải là nói ở trong thế giới Tà Ma, kết cục của phụ nữ rất thê thảm, mỗi người đều bị xem như loại gái ngành kia.