TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1251: Quả Thật Là Quái Vật

"Hạ huynh, ngươi thật là lợi hại, không hổ là Đệ Tử Thánh Nhân."

Thang Minh Thần cười khặc khặc một tiếng: "Một đợt Tinh Thần Trùng Kích Vừa rồi này, kém chút ngay cả ta cũng trúng chiêu, để cho ta đều sinh ra ảo giác chính mình sắp xuống địa ngục."

"May mắn ta làm người cảnh giác, không có xúc động công kích đến như vậy, nếu không cũng tất nhiên sẽ đi theo bọn người Cor cùng nhau xong đời, một chiêu này gần như là khó giải."

"Nhưng mà hiện giờ ngược lại ngươi trúng chiêu số của ta, không có khả năng tránh thoát được, lần này là chúng ta thắng."

"Đi chết đi!"

Trong lòng của hắn hưng phấn tới cực điểm, thời điểm trong nháy mắt vừa rồi Hạ Bình bạo phát thực lực, kém chút không có hù chết, cỗ tinh thần lực phá hoại quét ngang hết tất cả này của hắn, cơ bản là khó giải.

Bởi vì đây là Tinh Thần Công Kích, tốc độ, sức mạnh thân thể đều không ngăn cản nổi, duy nhất có thể ngăn cản chính là lực lượng linh hồn.

Vấn đề là, cỗ chênh lệch tinh thần này mang tính áp đảo, làm cho hắn tuyệt vọng.

May mắn Thang Minh Thần kịp thời rút lui, không cùng theo đám ngu ngốc kia xúc động đi lên như vậy, nếu không mà nói cũng chạy không thoát bị một chiêu miểu sát, hạ tràng tập thể bị diệt.

Mà loại tình huống này, là nguy cơ, cũng là kỳ ngộ.

Hắn cảm thấy Hạ Bình diệt sáu đại cao thủ, tốn hao lực lượng khẳng định cực lớn, không cách nào khôi phục pháp lực nhanh như vậy, cho nên lập tức thừa cơ hội này, cùng Phan Đạt phối hợp, trong nháy mắt lập tức bố trí cục này.

Rất rõ ràng, sự tình tiến triển hết sức thuận lợi, quả nhiên tiểu tử này chủ quan, trực tiếp trúng chiêu.

"Không sai, Hạ huynh, trong Ảnh Tử Thúc Phược Thuật của ta, cho đến trước mắt còn không người có thể tránh thoát được, ngươi hãy ngoan ngoãn đi chết đi." Phan Đạt cũng hết sức đắc ý, " Ảnh Tử Thúc Phược Thuật của ta trên mỗi sợi dây trói, đều có lực lượng mấy trăm cân, ngàn vạn đạo dây trói xếp dồn lại, trừ phi ngươi là Thần Thú chuyển thế, nếu không cơ bản là không tránh thoát được."

"Ngoan ngoãn giơ tay chịu trói, ngươi đã xong đời."

Nội tâm của hắn cũng hết sức hưng phấn, rốt cục có thể đánh bại tên quái vật đệ tử thánh nhân này, như vậy bọn họ không chỉ có thể danh tiếng vang xa, thậm chí còn có thể đạt được một trăm quả Âm Dương Đan.

Phan Đạt giờ phút này dường như cũng nhìn thấy chính mình thắng lợi, nghênh đón tràng cảnh vạn người reo hò, cũng dường như nhìn thấy khuôn mặt khóc tang của tiểu tử này, lần này thắng lợi hắn có thể nổ cả một đời.

Ngày sau dù cho tiểu tử Hạ Bình này trở thành Thánh Nhân, hắn cũng có thể khoác lác, chính mình là đã từng chiến thắng qua Thánh Nhân.

"Chết đi!"

Thang Minh Thần sắc mặt dữ tợn, hắn biết rõ đạo lý đêm dài lắm mộng, nếu như bị Hạ Bình tìm ra phương pháp tránh thoát Ảnh Tử Thúc Phược Thuật, như vậy bọn họ chỉ sợ cũng xong đời triệt để.

Ầm!

Hắn vận chuyển pháp lực trên người, toàn bộ quán thâu đi vào trên tay dao găm, nhất thời lập tức bộc phát ra lực lượng xuyên thấu đáng sợ, bất kỳ người nào đều không ngăn cản nổi kỹ năng ám sát như vầy của hắn, có thể trong nháy mắt lập tức xuyên thủng trái tim của tiểu tử này.

Nhưng thời điểm khi hắn đem đâm găm về Hạ Bình, lúc này bộc phát ra ầm một tiếng, chủy thủ trong tay của hắn cắm ở bên ngoài thân thể của Hạ Bình, lập tức bị một tầng Khí Tráo ngăn cản lại.

Cái gì? !

Thang Minh Thần đơn giản không thể tin được, trừng to mắt, gắt gao nhìn dao găm trong tay mình, lực lượng xuyên thấu ban đầu có thể xuyên thấu bất luận phòng ngự nào, hiện giờ thế mà bị một tầng tầng bảo hộ từ pháp lực trên người của Hạ Bình chống đỡ được.

Hắn cảm giác mình không giống như là cắm ở trên thân thể người, mà chính là cắm ở một đoàn bông vải, một vũng nước biển, toàn bộ sức lực trên người hắn đều bị thôn phệ đến không còn một mảnh.

Chuyện này giống như lực lượng hắn bị một con Côn Bằng thôn phệ đi vào, mà từ trên người Hạ Bình lại truyền đến lực lượng vòng xoáy mạnh mẽ, không ngừng xoay tròn, cố gắng gắt gao hút lại dao găm trên tay hắn, dù cho muốn tránh thoát cũng không có khả năng.

"Không có khả năng, đến tột cùng ngươi tu hành công pháp hộ thể gì, thế mà có thể ngăn cản được ta ám sát?" Thang Minh Thần cũng sợ hết hồn, Ám Sát Chi Thuật của hắn trước giờ vẫn thuận buồm xuôi gió, đi vào trước mặt Hạ Bình, lại không dùng được.

Một kích tất sát, lại ngay cả phòng ngự của tiểu tử này cũng không phá được, nếu như vậy hắn còn thế nào có thể giết được Hạ Bình.

Lúc này, lòng tự tin của hắn lập tức bị đả kích nghiêm trọng, cũng bị sụp đổ.

"Ồn ào!"

Hạ Bình nhàn nhạt nhìn lấy Thang Minh Thần, tinh thần lực của hắn khuếch tán bốn phía, đã sớm cảm giác được động tác nhỏ của hai người Thang Minh Thần cùng Phan Đạt, nhưng mà hắn không để ý đến.

Bời vì Bắc Minh hộ thể công mạnh mẽ không phải hai người này có thể tưởng tượng, cho nên hắn sẽ bỏ mặc hai người này hành động, sau đó lập tức khống chế hai người lại ở bên cạnh mình.

Cứ như vậy, hai người bọn họ lập tức rốt cuộc không trốn thoát.

Hắn trở tay đánh ra một chưởng, giữa không trung xuất hiện một thủ chưởng bàn tay pháp lực cực lớn, từ trên trời giáng xuống, như là một chưởng của Phật Như Lai, hung hăng nghiền ép xuống dưới, bao trùm xung quanh ba dặm.