"Yên tâm đi, Thổ Dân ca ca, đám sơn tặc kia không chạy thoát được."
"Không sai, chờ sau đó chúng ta lập tức sẽ xử lý đám sơn tặc này rất nhanh, hốt gọn một mẻ."
"Tài bảo trên người bọn họ sẽ thuộc về chúng ta."
Từng đứa trẻ đều là hưng phấn kêu ầm lên, muốn xử lý toàn bộ đám sơn tặc này.
"Thật sự là nghèo rớt mồng tơi a, trên người mỗi cá nhân thế mà cũng chỉ có tài bảo giá trị chừng 10 vạn đồng vũ trụ." Hạ Bình nhìn xuống bảo vật mặt đất, làm cho Miêu Tiên Nhân tính toán giá trị một chút, lập tức lại bĩu môi, biểu thị đám người này căn bản chỉ là đám quỷ nghèo, xử lý một người mới được tài bảo 10 vạn đồng vũ trụ.
Nếu như đám lính đánh thuê kia nghe được mấy câu này, khẳng định sẽ tức lộn ruột, hỗn đản này coi là kiếm tiền ở trong Vũ Trụ dễ dàng như vậy sao, người bình thường liều sống liều chết cũng chỉ lăn lộn vừa đủ ấm no mà thôi.
Bình thường bọn họ cần phải đi mua đan dược, linh dược, vũ khí mạnh mẽ, thậm chí còn phải bái sư học nghệ, mua sắm bí tịch, cái nào không cần tiền, không có tiền vũ trụ làm vốn liếng chẳng làm được mô tê gì cả.
Có khoản tiền startup 10 vạn đồng vũ trụ, cũng xem như bọn họ tiết kiệm, không biết bớt ăn bớt mặc thời gian bao lâu mới dành dụm được, ở trong vũ trụ đã coi là nhà khá giả.
Thế nhưng mà tên hỗn đản vô sỉ này thế mà còn dám khinh bỉ bọn họ là quỷ nghèo, thật sự là quá xem thường người khác, thật sự là cửa son rượu thịt ê hề, ngoài đường chết đói bên lề ai hay(*).
"Ồ? Đây không phải Âm Lôi Đạn sao?"
Bỗng nhiên trong lúc này, tiểu la lỵ Diệp Giai Giai từ trong đống bảo vật chồng chất này ở tìm tới năm sáu quả hình cầu màu bạc, hình dáng giống như quả sầu riêng.
(*)Nguyên văn cửa son rượu thịt, ngoài đường đầy xác chết: trích trong bài thơ Trường An Khốn Đốn của nhà thơ Đỗ Phủ.
"Âm Lôi Đạn? Đây là vật gì?"
Nghe được lời nói của tiểu la lỵ, Hạ Bình có thể cảm thấy mấy món đồn nhìn giống như sầu riêng này thật không đơn giản.
"Nghe tỷ tỷ của ta nói, đây là vũ khí đáng sợ rất lợi hại, một khi nổ tung lên, có thể bộc phát ra lực lượng Âm Lôi vô cùng, hình thành thiểm điện liên tục, phá hủy một mảng lớn không gian, chui phá Cương Khí Hộ Thân. Không ít tu luyện giả cũng không chịu nổi uy lực nổ tung của âm lôi đạn này, trong nháy mắt lập tức bị nổ đến hài cốt hoàn toàn không còn." Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai biểu thị đây là tin tức nàng nghe được từ tỷ tỷ.
Âm Lôi Đạn à? !
Ánh mắt của Hạ Bình lấp lóe, đoán chừng đây chính là một loại vũ khí trong vũ trụ đáng sợ như bom, chuyên môn đối phó tu luyện giả.
Pháo cối thông thường, thậm chí là bom nguyên tử sở dĩ không giết chết được Tông Sư, hoặc là tu luyện giả Vương giả cảnh, chính là bởi vì uy lực nổ tung không cách nào đột phá cương khí hộ thân của tu luyện giả.
Nhưng mà Âm Lôi Đạn này lại không như vậy, nó chuyên môn phá giải Cương Khí Hộ Thân của tu luyện giả, một khi nổ tung lên, công pháp hộ thể của tu luyện giả căn bản là không có bất kỳ tác dụng nào, sẽ bị xé rách trong nháy mắt, phân mảnh.
Cứ như vậy, thân thể của tu luyện giả lập tức sẽ bại lộ ở dưới uy lực mạnh mẽ của bom, quả quyết không có đạo lý may mắn còn sống sót.
"Trên người bọn họ lại có mười lăm quả Âm Lôi Đạn như này? Xem ra chuẩn bị hết sức chu toàn a." Ánh mắt của Hạ Bình lộ ra một tia sắc lạnh, hắn lập tức đã biết chắc là vũ khí bí mật mà bọn gia hỏa này chuẩn bị để đối phó chính mình.
Bọn họ cũng biết chỉ bằng vào võ lực rất khó chiến thắng hắn, liền nghĩ đến lợi dụng các loại Bảo Khí mạnh mẽ, hoặc là thủ đoạn âm ngoan khác, muốn ám toán hắn, đưa hắn vào chỗ chết.
Nếu như không phải hắn sớm mai phục, xử lý bọn Hung Đồ này, đoán chừng là đến phiên hắn không may.
Nếu là mười lăm quả Âm Lôi Đạn đồng thời nổ tung, coi như võ lực của hắn mạnh mẽ đến đâu, đoán chừng cũng không ngăn cản nổi uy lực nổ tung như vậy, sẽ bị lập tức nổ chết tại chỗ, căn bản là không có đạo lý may mắn còn sống sót.
"Cũng tốt, những Âm Lôi Đạn này rơi vào trong tay ta, cũng đến phiên các ngươi không may." Hạ Bình cũng phải gặp khó khắn không nhỏ nếu muốn giết chết nhiều Hung Đồ như vậy, cần hao phí công sức rất lớn.
Nhưng mà đã có những Âm Lôi Đạn này trong tay, như vậy đối phó, cũng dễ dàng hơn không ít.
Hắn muốn để bọn Hung Đồ này nhấm nháp một chút cái gì gọi là tự ăn quả đắng.
"Hỏng bét, Thổ Dân ca ca, giống như có rất nhiều bại hoại bao vây khắp bốn phía." Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai biến sắc, nàng cảm giác được bốn phía rừng cây có rất nhiều khí tức mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng vây quanh mà đến.
Dường như bởi vì vừa rồi mười gã lính đánh thuê này tử vong, từ đó gây nên vô số lính đánh thuê trong rừng rậm chú ý, kết quả bọn hắn ùa lên, hướng phía nơi này đánh tới chớp nhoáng, tốc độ cực nhanh.
Hạ Bình cũng đã sớm lường trước được loại sự tình này, dù sao nơi này chính là thế giới giả tưởng, sau khi tử vong ở chỗ này, bọn họ lập tức sẽ trở về đến thế giới hiện thực, lập tức thông báo cho những người khác.