Mà ngay lúc Hạ Bình dự định rời khỏi thôn, Truyền Tống Trận trên quảng trường lấp lóe quang mang, từng bóng người lần lượt xuất hiện ở trên đó lần nữa, khoảng chừng hai mươi người.
"Lại tới?"
Hạ Bình một mặt phiền muộn, luôn luôn cảm giác đám người này quả thực chính là châu chấu, xử lý một nhóm, lại tới một nhóm, không dứt.
Nhưng chờ lúc hắn thấy rõ ràng thân ảnh người đến lại phát hiện đây không phải là người trưởng thành đến tìm mình phiền phức, mà là một đám tiểu hài tử, bọn họ lại vào thế giới giả tưởng.
"Thổ dân ca ca."
Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai nhìn thấy thân ảnh Hạ Bình, hưng phấn kêu lên.
Sưu sưu sưu! ! !
Vừa dứt lời, những đứa trẻ khác cũng bay nhào tới, đi đến bên cạnh Hạ Bình.
"Chẳng phải các ngươi đi đến trường sao?" Hạ Bình nháy con mắt một chút, nhìn bọn tiểu hài tử trở về lần nữa này.
Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai đương nhiên nói ra: "Bời vì đi học rất nhàm chán, cho nên chúng ta trốn học."
Cái gì? !
Hạ Bình một mặt im lặng nhìn bọn tiểu hài tử này, không biết nên nói gì, tuy hắn giáo dục một chút những đứa bé này, nhưng không nghĩ tới bọn họ liền học để mà dùng nhanh như vậy, cũng bắt đầu trốn học.
"Không nói những thứ này, thổ dân ca ca, ngươi đang muốn đi chỗ nào?" Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai chớp mắt to.
Những đứa trẻ khác cũng nhìn Hạ Bình.
"Ta đang dự định hoàn thành nhiệm vụ Tân Thủ Thôn, chém giết đầu lĩnh thổ phỉ Độc Nhãn Lang."
Hạ Bình thuận miệng trả lời.
"Nhiệm vụ Tân Thủ Thôn? Thổ phỉ Độc Nhãn Lang?"
"Ôi trời, chẳng lẽ là loại thổ phỉ hung ác vô cùng thường xuyên phát trên TV kia sao?"
"Nghe nói những thổ phỉ đó giết người không chớp mắt, không chuyện ác nào không làm, còn thường xuyên khi nam phách nữ, hết sức đáng giận."
"Wow, lại là đầu lĩnh thổ phỉ trong truyền thuyết, quá tốt, ta thật muốn thấy bộ dáng của bọn họ một chút."
Một đám tiểu hài tử líu ríu hưng phấn nghị luận, đều muốn nhìn đám thổ phỉ trong truyền thuyết kia, đối với bọn hắn mà nói, thổ phỉ với Đại Gấu Mèo trong truyền thuyết không có gì khác biệt.
Dù sao hiện tại là thời đại đại vũ trụ, tên nổi danh đều là hải tặc vũ trụ, lái phi thuyền vũ trụ, làm ác bốn phía, mà cái nghề nghiệp thổ phỉ này đã sớm phai mờ trong dòng sông lịch sử.
"Các ngươi muốn làm gì?"
Lúc này Hạ Bình cảm thấy có chút không ổn, hắn cảm thấy mình tựa hồ bị bọn tiểu hài tử này quấn lấy.
"Thổ dân ca ca, dẫn chúng ta đi theo để thấy được thêm kiến thức đi."
"Xem thổ phỉ, chúng ta muốn cùng đi xem thổ phỉ."
"Đúng, cùng đi, chúng ta cùng đi đánh thổ phỉ."
"Lần này trốn học là đúng, không nghĩ tới có cơ hội đi đánh thổ phỉ, làm anh hùng."
Một đám tiểu hài tử vây quanh Hạ Bình, có đứa ôm lấy chân trái Hạ Bình, có tiểu bất điểm ôm lấy đùi phải, còn có tiểu la lỵ nhảy lên trên đầu hắn, ôm lấy cổ, một bộ dáng không đồng ý liền không buông tay.
Mà lại mỗi bọn họ đều là tiểu quái vật, lực lượng như là nghé con, không thể khinh thường.
Nếu như không phải Hạ Bình thân thể cường tráng thì đã bị bọn họ cắt đứt tức giận từ sớm.
"Được được được, các ngươi mau buông tay." Hạ Bình hết sức bất đắc dĩ.
Nghe được mấy câu này, một đám tiểu hài tử reo hò hết sức hưng phấn, lập tức buông tay, toàn bộ đều hấp tấp đi theo Hạ Bình rời khỏi Tân Thủ Thôn, tiến vào trong Thập Vạn Đại Sơn.
Sau khi đi vài phút, Hạ Bình chợt phát hiện một cái vấn đề rất nghiêm trọng, đó chính là mình căn bản không hề biết địa chỉ chính xác của thổ phỉ Độc Nhãn Lang.
Nơi này chính là rừng rậm nguyên thủy, đại sơn một tòa lại một tòa, diện tích rộng lớn, muốn tìm được thổ phỉ Độc Nhãn Lang ở địa phương rộng lớn như vậy, không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển.
"Hỏng bét, nên trở về tìm thôn trưởng lấy một phần địa đồ mới được, nếu không muốn tìm được thổ phỉ Độc Nhãn Lang ở rừng rậm nguyên thủy này thực sự quá khó khăn." Hạ Bình có chút khó khăn, muốn về Tân Thủ Thôn.
"Thổ dân ca ca, ngươi làm sao?"
Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai nhanh chóng phát hiện Hạ Bình không thích hợp, lập tức hỏi.
Thế là, Hạ Bình liền hướng về nàng biểu đạt ý kiến của mình, không có địa chỉ của thổ phỉ, muốn tạm thời trở về Tân Thủ Thôn.
"Tại sao phải trở về? Chẳng phải thổ phỉ ở ngay chỗ đó sao?" Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai chỉ một cây đại thụ phía trước, phía trên vừa vặn treo một cột mốc đường hình ngón tay, hình như viết hang ổ thổ phỉ đi về phía bên trái.
Cái gì? !
Khóe miệng Hạ Bình co quắp rút lại, nơi này thế mà còn có thẻ chỉ đường, thổ phỉ này là đang sống sợ người khác không biết hang ổ của mình ở nơi nào đúng không, thế mà còn đánh dấu vị trí của mình trong rừng rậm.
"Vì sao nơi này có bảng hướng dẫn?" Hạ Bình im lặng.
Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai méo mó đầu, khó hiểu nói: "Vì sao lại không được có bảng hướng dẫn, chỗ nào ở nơi này cũng có bảng hướng dẫn, nếu không lạc đường thì làm sao bây giờ?"
Nghe nói như thế, Hạ Bình biết rõ, đoán chừng đi vào Tân Thủ Thôn đều là tiểu hài tử, lo lắng bọn họ sẽ tới chỗ lung tung đi dạo dẫn đến lạc đường cho nên làm bảng hướng dẫn ở trong rừng rậm.