TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 1010: Lại Tiến Vào Không Gian Võ Đạo

"Không khỏe, chúng ta không khỏe gì cả, tên thổ dân lừa đảo, tranh thủ thời gian trả tiền mồ hôi nước mắt cho chúng ta." Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai tức giận xông lên, nâng lên quai hàm, hai tay chống nạnh, một đôi mắt to ngập nước.

"Người nào nói cho các ngươi biết ta là tên lừa đảo."

Hạ Bình lộ ra một mặt bộ dáng mình bị oan uổng.

"Tỷ tỷ của ta nói."

Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai chống nạnh nói.

"Ta là ba ba nói."

"Ta là mụ mụ nói."

"Ta là ca ca nói."

Từng đứa tiểu chính thái cùng tiểu la lỵ hết sức nhu thuận hồi đáp.

Hạ Bình gật gật đầu, hỏi ngược lại: "Như vậy ta muốn hỏi, tỷ tỷ ngươi, ba ba của ngươi, mụ mụ ngươi, còn có ca ca ngươi nói chuyện thì nhất định là đúng sao?"

"Cái này, cái này!" Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai lập tức sửng sốt, không biết trả lời thế nào.

Đông đảo tiểu la lỵ cùng tiểu chính thái đều ngây người, đúng vậy, lời nói của phụ mẫu tỷ tỷ mình nhất định là chính xác sao?

"Không đúng thì chẳng lẽ là sai lầm sao?" Tiểu la lỵ Diệp Giai Giai lộ ra một mặt bộ dáng ngây ngốc.

Hạ Bình hỏi: "Dựa vào cái gì bọn họ nói chuyện thì nhất định là chính xác, ta liền tùy tiện nói một cái ví dụ, các ngươi có hay bị buộc ăn đồ ăn chính mình không thích ăn không? Có hay bị buộc mỗi sáng phải rời giường rất sớm không? Có hay bị buộc nghiêm túc học tập luyện võ không? Khi đó ngươi cảm thấy là đúng sao?"

Hắn nhìn đông đảo tiểu hài tử.

"Có, ta đã từng bị buộc ăn ớt xanh, rõ ràng ta không thích ăn ớt xanh, nhưng mụ mụ bại hoại luôn luôn buộc ta ăn nó, nói nó có chỗ tốt đối với thân thể." Một tiểu chính thái bi phẫn nói.

"Đúng vậy, ta cũng vậy, rõ ràng mỗi sáng sớm ta đều rất muốn ngủ muộn, nhưng luôn luôn bị buộc rời giường, quá đáng, khiến ta thân là tiểu hài tử đã có mắt quầng thâm."

Một tiểu la lỵ cũng rất đồng ý điểm này.

"Đúng vậy đúng vậy, còn nói cái gì đó là mỗi ngày tiểu hài tử chúng ta phải ngủ từ sớm, luôn luôn không để cho chúng ta chơi đến đã khuya."

"Còn có hạn chế thời gian xem tivi của chúng ta, chính mình lại xem tivi đến đêm khuya."

"Đây quả thực là tiêu chuẩn mọi phương diện, dựa vào cái gì người lớn liền có thể tùy tâm sở dục làm chuyện mình thích."

Một đám tiểu hài tử líu ríu kháng nghị nói, một mặt tức giận.

"Cho nên, hiện tại các ngươi đã biết lời nói của bọn họ chưa hẳn đều là chính xác."

Hạ Bình buông buông tay: "Nói thật, không thích ăn ớt xanh cũng không cần ăn, kén ăn có cái gì không đúng, dù sao chẳng phải ăn no là được sao; ngủ nướng thì ngủ nướng, nếu như giấc ngủ không đủ thì làm sao có thể nghiêm túc đi học, học tập cho giỏi được, chẳng phải đến lúc đó đi học còn muốn ngủ gà ngủ gật sao, ảnh hưởng hiệu suất học tập."

"Cho nên, các ngươi mới là chính xác, phụ mẫu các ngươi mới là sai."

Nghe nói như thế, một đám tiểu hài tử đều bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt nhìn Hạ Bình thật giống như đang nhìn tri kỷ của mình.

"Thổ dân đại ca ca, ta cảm thấy ngươi nói chuyện thật sự là quá có đạo lý."

"Những lời này nói quả thực đi vào trái tim của ta."

"Những tên phụ mẫu bại hoại kia không hiểu cảm nhận của chúng ta chút nào, cũng chỉ có ngươi hiểu."

"Thổ dân ca ca, ngươi quả thực là một nhân tài, nói chuyện rất dễ nghe, ta thích nhất ở cùng một chỗ với ngươi."

Một đám tiểu hài tử một mặt sùng bái nhìn Hạ Bình, cảm thấy Hạ Bình chính là giun đũa trong lòng mình, cái gì cũng đều biết rõ.

"Nói thật, ta cũng không phải là đang phê bình phụ mẫu các ngươi, mà là đang đưa ra đề nghị, cách giáo dục của bọn họ đã sớm tụt hậu thời đại này vài vạn năm, mục nát không chịu nổi, làm người sợ run. Cứ như vậy sẽ để cho các ngươi bị sai lầm ở trong cuộc sống."

Hạ Bình đứng chắp tay, ngửa mặt lên trời thở dài: "Nhưng mà không sao cả, tuổi của các ngươi còn nhỏ, còn có thể kịp thời thay đổi lại, ta có thể chỉ cho các ngươi một số đạo lí nhân sinh, để cho các ngươi được ích lợi không nhỏ."

Một đám tiểu hài tử không nói gì, trông mong nhìn Hạ Bình, hi vọng thu hoạch được từ đó.

“Loại sinh vật người này chỉ cần nghiêm túc là cái gì cũng có thể làm được."

Hạ Bình dửng dưng nói ra: "Đương nhiên làm không được cũng không sao cả, bời vì cái này căn bản không phải là ngươi sai, mà chính là xã hội này sai, dù sao đem chỗ có trách nhiệm giao cho xã hội là được, toàn bộ cái sai đều chính là nó, mình không sai."

"Gặp được chuyện chán ghét, chuyện khó khăn, chuyện do dự thì chạy trốn là được, chạy trốn không phải là một chuyện đáng xấu hổ, đây chỉ là chiến lược mang tính rút lui, lúc này chạy trốn cũng chính là thắng lợi."

"Không làm mà hưởng mới là chính xác."

"Mơ mộng hão huyền có gì không đúng."

"Ngồi mát ăn bát vàng có gì không được."

"Chuyện bánh ngon rơi từ trên trời xuống cũng có, an tâm nhận lấy là được."

"Tóm lại các ngươi phải nhớ kỹ một chuyện đã đầy đủ, người sai vĩnh viễn không phải là chúng ta, mà là xã hội này sai, là cái vũ trụ này sai, đem trách nhiệm đổ cho chúng nó thì chúng ta có thể vĩnh viễn nhẹ nhõm."

"Đây chính là pháp tắc nhân sinh nhẹ nhõm, sau khi học tập được thì ngày sau nhất định sẽ được ích lợi không nhỏ."

Hắn đứng chắp tay, lộ ra một bộ dáng tiền bối nhân sinh.