Bây giờ Thư Khánh Dương xuất hiện giữa chừng, Bạch Nhạc cũng không để tâm dùng điều này để tạo áp lực với đối phương.
Bắc Đẩu Lão Tổ chậm rãi đứng dậy, ông ta khẽ lắc đầu:
- Lão phu nói rồi, trên đời này không có đúng hay sai, chỉ có mạnh hay yếu mà thôi. Lão phu ở ẩn nơi Duyễn Châu lâu quá, có thể vì vậy nên mọi người đã quên mất tên ta rồi. Ta không phải Tinh Hà, cũng không phải Nguyệt Lâm Tiên.
Lúc ông ta nói, trong Vân Hải đột ngột hiện ra một ánh sáng chói lòa, khí thế hùng hồn áp xuống, ngay cả Bạch Nhạc cũng cảm nhận được một áp lực nặng nề.
Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, lúc này hắn mới thật sự hiểu được dụng ý của Bắc Đẩu Lão Tổ.