Ầm ầm ầm ——
Mặt đất rung chuyển không ngừng, nhà cửa nghiêng ngả chực đổ.
Những người sống sót hoặc ngồi xổm hoặc nằm rạp xuống đất, tuy vẻ mặt hoảng hốt, nhưng rõ ràng không phải lần đầu trải qua, phản ứng coi như nhanh nhạy.
Thảo nào lúc nãy Vương Đào vừa tới, phát hiện trên đường phố có nhiều người như vậy. Thì ra không phải vì nơi này quá náo nhiệt, mà là vì địa chấn khiến bọn họ không dám ở trong nhà.
Vẻ mặt Vương Đào bình tĩnh, giống như một cây đinh cắm chặt xuống đất, nhìn như ung dung, nhưng trên thực tế hắn đã tùy thời chuẩn bị giang cánh mà bay.