Đỗ Cách vừa giải thích vừa nhấc Trần Tử Vĩnh lên, đánh đập nặng nề. Trong tay hắn, Trần Tử Vĩnh như món đồ chơi, chỉ mất một lúc đã tàn phá không chịu nổi, năng lực hồi phục do bày tỏ hơn ngàn người mang đến, nhất thời cũng không thể khôi phục lại. Mọi người yên lặng không nói, đồng loạt nuốt nước bọt. Đây là giết gà dọa khỉ! Đúng vậy! Chắc chắn là vậy. May mà Trần Tử Vĩnh là thiên ma, đổi lại là họ bị Trình Vũ đối xử như thế, dù có linh lực hộ thể, e rằng cũng sẽ chết chắc. So sánh như vậy, quả thật Đỗ Cách đã rất nhân từ với họ, thật lòng xem họ là bạn. Triệu Hồng Mai nhìn Đỗ Cách điên cuồng, sắc mặt tái nhợt. Cái gì mà kiếm tiền? Cái gì mà phản bội? Toàn bộ đều bị nàng ném lên chín tầng mây. Nàng đã quyết định, sau này Trình Vũ nói cái gì chính là cái đó, để công ty gặp quỷ đi! Mạng nhỏ quan trọng hơn! Thanh Tùng cau chặt mày, hắn không bị bất kỳ kỹ năng nào ảnh hưởng, trong lòng hắn đã nhận định, tiểu sư đệ tám chín phần mười đã bị thiên ma đoạt xá. Hắn vốn định sau khi trở về sẽ báo cáo thân phận thật sự của Trình Vũ cho sư phụ biết, bây giờ cũng đã dập tắt ý định đó, tiểu sư đệ không hề phản bội Thanh Tâm Quan, nếu hắn không thừa nhận mình là thiên ma, muốn làm người bình thường thì không cần mang đến tai bay vạ gió cho sư phụ nữa.
“Phục hay không?”
Đỗ Cách nhìn Trần Tử Vĩnh bị hắn đánh đến mặt mũi bầm dập, đứt gân gãy xương, bóp chặt cổ hắn ta nhấc lên, hỏi:
“Ngươi phục, chúng ta còn có thể làm bạn, nếu ngươi không phục, ta lập tức đưa ngươi đến tây thiên.”
“Phục! Ta phục rồi!”