Chuyện hôm nay có phải không có một ai thông báo về người bên trên hay không, vì cảm thấy mình có thể cưỡng chế được một người mới tu hành được một ngày là ta sao? Nếu như ta thật sự là thiên ma thì sao? Các ngươi có tin không ai trong số các ngươi được sống sót hay không?”
Hắn khựng lại một chút, hừ một tiếng rồi nói tiếp:
“Đừng có ở đó mà ấm ức, những gì ta làm với các ngươi còn dễ chịu hơn so với những gì thiên ma thật sự làm với các ngươi, ta làm vậy chính là muốn cho các ngươi một bài học kinh nghiệm, còn thiên ma thì sẽ thật sự muốn lấy cái mạng nhỏ của các ngươi!”
Nói xong, hắn lách mình đi tới, kéo Trần Tử Vĩnh đang bị hắn định trụ đi tới, kéo ống tay áo của hắn ta xuống, song chỉ như đao cắt một đường trên cánh tay của hắn ta.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, miệng vết thương trên tay Trần Tử Vĩnh nhanh chóng lành lại.