Đỗ Cách cười tươi, lại vẽ ra một tấm Định Thân phù:
“Còn phải cảm ơn sư huynh đến áp trận giúp ta, ngươi khác với Ngọc Minh sư huynh, lá gan của hắn quá nhỏ, chỉ nghĩ đến việc ta phải xin lỗi đám rác rưởi kia. Ta là người kiêu ngạo nhường nào chứ, sư phụ đều nói ta là thiên tài tu hành, sớm muộn gì cũng thành Kim Đan đại đạo, sao có thể xin lỗi đám người không bằng ta kia được…”
Ta cũng đâu đến để áp trận với ngươi!
Thanh Tùng yên lặng thở dài một tiếng, nói:
“Tiểu sư đệ, không cần vẽ nhiều Định Thân phù như vậy, vừa nãy ta không đề phòng nên mới bị dính, chờ đến lúc thực sự chiến đấu thì tác dụng của Định Thân phù cũng không lớn lắm.”