TRUYỆN FULL

[Dịch] Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch

Chương 430: Bắc Đẩu Thất Tinh Quyết

Thấy đệ tử Thiên Lam Cốc xao động, thất sư đệ mỉm cười, ưỡn ngực, kiêu ngạo lên tiếng:

“Mà chưởng môn Thất Tinh Môn ta, lúc môn phái nguy nan, không ngại đường xa dám xông vào hang cọp, đòi lại công bằng cho sư môn, dũng cảm biết mấy? Nhóm người Mã Truyền Tông xâm phạm Thất Tinh Môn ta, chưởng môn sư huynh vẫn rộng lượng tha thứ cho họ, nhân từ biết bao. Lúc chúng ta bị các ngươi bao vây tấn công, chưởng môn sư huynh chẳng chút do dự quay lại cứu chúng ta, nghĩa khí nhường nào? Lúc Thất Tinh Môn gặp nguy, bách tính trong phạm vi trăm dặm vẫn hào phóng ra tiền, giúp đỡ tông môn ta, đủ để thấy tông môn ta lương thiện. Khi chưởng môn sư huynh đối địch, vẫn dư sức lột áo mà không lấy mạng người, đủ để nhận thấy công pháp sư môn ta mạnh mẽ. Thiên Lam Cốc vừa ngốc vừa xấu, còn xem đệ tử như quân cờ có thể tùy ý vứt bỏ, còn Thất Tinh Môn ta cực kỳ nhân nghĩa, không từ bỏ bất kỳ đệ tử tông môn nào, tại sao chư vị không bỏ tối theo sáng, gia nhập Thất Tinh Môn ta?”

Nhóm đệ tử Thất Tinh Môn yên lặng không nói gì. Người có mặt ở hiện trường không ngốc, sao có thể vì mấy câu nói của thất sư đệ mà phản bội được? Ngay cả ngự không mà Đỗ Cách cũng không biết, bọn họ vẫn còn cốc chủ đang bế quan lĩnh ngộ kim đan, ai thắng ai thua vẫn chưa chắc đâu! Hơn nữa Vương Sùng của Thất Tinh Môn hở chút lại lột sạch người ta, vừa nhìn đã biết là cách làm của tà môn, gia nhập tông môn như vậy, một khi ra khỏi cửa e rằng sẽ bị người ta xem như chuột chạy qua đường! Nguy hiểm quá lớn. Thất sư đệ khẽ mỉm cười, tiếp tục quăng một quả bom nặng ký:

“Bắc đẩu thất tinh quyết của sư môn ta, trên có thể lấy tinh quang bắc đẩu để mình sử dụng, dưới có thể cướp công phu của người khác cho mình dùng, sư huynh ta là rồng trong loài người, nghịch luyện “Bắc đẩu thất tinh quyết”, có thể truyền công lực của mình cho người khác. Gia nhập Thất Tinh Môn, có thể bớt đi nỗi khổ ngày đêm tu luyện của các ngươi. Các ngươi nghĩ tại sao Tịch Bằng lại kiên quyết vào Thất Tinh Môn ta, vừa nãy sư huynh lột đồ, thoáng chốc đã tăng linh lực một tháng cho hắn...”

Mọi người xôn xao, Lữ Đông lại nhớ đến linh lực vô duyên vô cớ mất đi của mình, gương mặt tuấn tú đen như đáy nồi.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất