“Ngươi nói xem, người có khả năng có hành vi bất thường sẽ không chỉ biểu hiện ở phương diện giết chóc đúng không?”
Tạ Trọng nhìn về phía bàn y tá, nhỏ giọng nói.
“Ý ngươi là sao?”
La Thiến nhìn theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy một thiếu niên mặc quần áo bệnh nhân đang nói đùa với mấy y tá, không biết hắn nói chuyện cười gì mà lại chọc cho các y tá cười đến run hết cả người.
“Không phải là hắn chỉ là một đứa trẻ háo sắc thôi sao?”