Đôi môi đỏ của Lam Khê mở lớn, trong lòng khiếp sợ thật lâu không cách nào bình tĩnh. Cô ôm chặt đồ vật vào lòng, ma pháp trận không gian mà Mục Lương khổ cực nghiên cứu hiện tại đều để cho mình tùy tiện học, đây là sự coi trọng của anh đối với cô.
- Ta sẽ học thật giỏi.
Ánh mắt của Lam Khê trở nên kiên định, đột nhiên cảm thấy công tác hai mươi năm ở vương quốc Huyền Vũ cũng không phải là việc xấu.
Cô hoàn toàn không ngờ rằng, mục đích mà Mục Lương dạy ma pháp không gian cho cô là để sau này anh có thời gian nghỉ ngơi, không cần cái gì cũng phải đích thân ra tay, dù sao thì còn rất nhiều sự tình cần anh ta đi làm.
Cô vội vàng ôm đồ vật trở về nơi ở, bắt đầu chuyên chú nghiên cứu ma pháp trận.