Vân Vân đỏ mặt vì phấn khích, nhìn các cành cây trước mặt tự động tách ra hai bên, cô cảm thấy mình như một vị nữ vương trong rừng, đi qua nơi nào thì thực vật nơi đó sẽ nhường đường cho mình. Khi Mục Lương dần dần giảm tốc độ thì Vân Vân mới bắt đầu há miệng hô hấp, bởi vì kích động mà khuôn mặt ửng đỏ, ngay sau đó cô lại cảm thấy thất vọng, nếu có thể vẫn luôn được bay như thế thì tốt quá rồi.
………..
Mục Lương ngừng lại, cảm nhận được chung quanh có một cỗ khí tức mạnh mẽ, đó là mục tiêu mà anh để mắt tới trước nhất.
- Trốn rồi.
Khóe môi của anh cong lên, khí tức kinh khủng khuếch tán ra, bao phủ xung quanh khu rừng.