– Còn gì nữa không? Mục Lương vươn tay móc nhẹ, chiếc ghế mà Nguyệt Thấm Lan đang ngồi di chuyển tiến lên dựa vào anh.
Cơ thể Nguyệt Thấm Lan lắc lư và đâm vào vòng tay của anh.
Cô hơi đỏ mặt, quở trách:
- Đừng nháo, còn nhiều chuyện chưa nói xong nữa.
- Vậy ngươi nói đi.