Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa bước vào, thấy anh đang xoay người cầm bút, dùng đôi mắt đen láy nhìn cô. - Thế nào?
Mục Lương hỏi.
-Rất ngây thơ.
Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống, nhẹ nhàng nói:
- Rất thích hợp, được Diêu Nhi đưa đi thay quần áo rồi, một đứa trẻ ngoan.