– Xem ra trí nhớ trước kia của ngươi đã được khôi phục. Già Lạc hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, nói rõ ràng:
- Ừ, có cảm xúc, bây giờ nhìn cô ấy mới như là một con người.
- Các ngươi đang nói cái gì thế, tại sao ta nghe không hiểu gì cả?
Sắc mặt của Khải Na lạnh xuống.