Hoắc Nguyên Tân tức giận nói: - Đó chỉ là một việc nhỏ, ngươi để bụng đến thế sao?
- Vậy ngươi chạy cái gì?
Mục Lương rũ mắt nhìn nam nhân dưới chân.
Ánh mắt của Hoắc Nguyên Tân lấp lóe, giải thích với một lý do sứt sẹo:
- Ta không có chạy, ta phải đi lấy tinh thạch ma thú.