– Vậy tại sao đến giờ cô ấy còn chưa tỉnh lại? Mễ Nặc nghi ngờ nói.
- Có thể là phải chờ một hồi nữa.
Ngải Lỵ Na hoang mang không kém.
- Nguy rồi, nồi nước dùng xương hầm của ta, buổi tối phải ăn lẩu!
Mễ Nặc chợt nhớ tới cái gì đó, vội vã chạy về phòng bếp.