– Chờ một chút đi. Phất Âu Nạp cau mày lại, nhìn chằm chằm vào người đi bên cạnh Hi Bối Kỳ, Hi Đức Vưu Kỳ.
- Người này nhìn rất quen mắt.
Hắn líu lưỡi nói.
Thống Lĩnh cũng nhíu mày tới, cố gắng hồi tưởng lại, nói:
- Đúng là có chút quen thuộc, chắc ta đã từng gặp rồi.