– Trời vừa mới sập tối, cái này không tốt lắm đâu? Một tiếng cười nhạo vang lên, Nguyệt Thấm Lan đi vào cung điện, ánh mắt lộ ra ý trêu chọc mà nhìn chăm chú vào hai người.
Tay của Mục Lương cứng lại, ngước mắt nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan.
Hồ Tiên nheo mắt cười, thoải mái khoác tay anh, quyến rũ nói:
- Em gái Thấm Lan đang ghen tị sao?
- Còn lâu nhé.