Hai người rời đi thư phòng, khi đi qua chính sảnh thì gặp được Nguyệt Thấm Lan vừa vặn cất bước đi vào cung điện. Nguyệt Thấm Lan nhìn thấy Mễ Á, trong mắt lập tức lộ ra ý cười và liếc nhìn Mục Lương, đã hiểu rõ dự định của anh.
- Ngươi tới rất đúng lúc, đi thôi.
Khóe môi của Mục Lương giơ lên, cất bước đi đến phòng tiếp khách.
Trong phòng tiếp khách, thống lĩnh Huyền Điểu và thống lĩnh Đầu Chó ngồi song song, trên chiếc bàn trước mặt là một chồng đĩa trống trơn, trái cây và bánh ngọt vốn dĩ được đặt trên đĩa đã biến mất không còn dấu vết.
Thống lĩnh Đầu Chó đảo mắt một vòng, quay đầu nhỏ giọng nói: