Đất thành Huyền Vũ cần, hắn sao có thể không dời đi được? Hoặc có lẽ là dám không dời đi hay sao? Hắn không muốn trêu chọc phải thành chủ thành Huyền Vũ, nếu không thì lỡ như bị một tát đập chết thì phải làm thế nào? - Được.
Trương thúc cười cười, xoay người đi về phía sân vườn lân cận.
Đạt Tư nhìn chăm chú vào Trương thúc đang rời khỏi, lại gõ vào cánh cửa sát vách của phủ Hầu Tước, nói yêu cầu dời đi giống như thế với đối phương, trong lòng mới thăng bằng lại một chút.
Hắn quay lại bên trong phủ Bá Tước, gọi quản gia đến, bắt đầu sắp xếp chuyện dọn nhà, thị nữ và nô bộc trung thành đàng hoàng sẽ được giữ lại, những nô lệ khác sẽ thả cho tự do toàn bộ.
Đạt Tưở một bên nhìn vào, chờ quản gia dẫn người thu dọn đồ đạc xong, vận chuyển toàn bộ lên trên xe thú, mới thở dài thở ngắn mà rời khỏi.