Bên phía Tụ Hiền Trang.
Linh Hoàng tự mình đi tới tòa viện của Chử Luyện, ngồi ngay ngắn trước ghế đá, đang dựa theo sự phân phó của Cố Trường Ca mà nhắc tới việc cố ý chiêu mộ Chử Luyện với hắn.
“Biểu ca có chút thưởng thức đối với Chử Luyện công tử, cảm thấy ngươi có phong thái lương tài tướng soái, tương lai nhất định có thể gây lên một hồi sự nghiệp vĩ đại. Nếu được Chử Luyện công tử tương trợ, vậy thì việc lật đổ sự thống trị của Linh Khư hoàng tộc cũng không phải vấn đề gì.”
Linh Hoàng mỉm cười cất lời, tư thái đoan trang tao nhã, ống tay áo rộng thùng thình, tóc dài như mây, cần cổ xinh đẹp trắng như tuyết, hai chân thẳng tắp thon dài, làn váy trải đầy đất, trong lời nói lẫn cử chỉ đều lộ ra sự giáo dưỡng tốt của tiểu thư khuê các.
Chử Luyện đang mặt mày ủ rũ triển khai với linh khí của Hồng Nguyện Chi Cầu, thế nên chậm chạp không đáp lại nàng.