Cả đường đi tới này, đôi sư huynh sư muội Chử Luyện và Minh Tú tận mắt nhìn thấy thảm cảnh ở các nơi.
Linh Khư hoàng tộc đàn áp bóc lột các tộc, các tộc đều phải cống nạp vào đúng ngày, ngay cả thuế cũng nhiều hơn so với lúc trước.
Tuy rằng các tộc đều suy đoán Linh Khư hoàng tộc rất có thể đang có hành động lớn gì đó, nên mới tích trữ tài nguyên.
Nhưng trên cơ bản, những gánh nặng này đều dừng ở trên người các tộc, quả thật các tộc có khổ mà không thể nói ra. Dưới cái nhìn của Chử Luyện, thiên hạ vì Linh Khư mà khổ lâu như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ khởi nghĩa, phản kháng lại ách thống trị của Linh Khư hoàng tộc, hiện giờ chỉ còn thiếu một cơ hội mà thôi.
Mà giờ đây, Chử Luyện từ biệt sư tôn, mang theo sư muội ra ngoài, có cơ duyên rất lớn, cũng vì Chử Luyện cảm thấy đây sẽ là một cơ hội của bản thân.