“Các ngươi đừng nên khinh người quá đáng.”
Sắc mặt Lục Minh lộ ra mấy phần khó coi, nhìn một vòng xung quanh thấy trong đám thiên kiêu của Thanh Hồng Cổ giới chỉ có một mình hắn đứng dậy.
Những người khác mang một bộ dạng thấp thỏm lo âu, thậm chí còn sợ hãi run rẩy, làm gì còn dũng khí phản kháng đám đệ tử của Thái Cổ Hoàng tộc này chứ.
Nhưng ngay thời điểm này, một âm thanh run rẩy nhưng vẫn rất êm tai vang lên bên tai hắn.
“Thực sự cho rằng Thanh Hồng Cổ giới chúng ta không có người sao?”