Trong lúc đám người Bát Hoang thập vực đang lo sợ bất an và vô cùng sợ hãi bởi vì Thanh Nguyệt tiên tử hành thích Cố Trường Ca thì ở một bên khác, trong một tòa cung điện rộng lớn, Tiêu Dương, Cổ Vô Địch và tộc nhân của Tam Đại Chiến Thần nhất tộc đang kính cẩn lắng nghe Đại sơn chủ đứng trước mặt thương nghị về một chuyện.
“Hôm nay ở trong đại điện ta xin Cố Trường Ca trì hoãn ba ngày. Trong ba ngày này các ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp tìm ra nơi giam giữ đám người Nhị sơn chủ.”
Đại sơn chủ chậm rãi mở miệng nói, ngữ khí trầm ổn mà thản nhiên, lộ ra cảm giác hết thảy mọi thứ đều nắm trong tay.
“Xin Đại sơn chủ yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được nơi giam giữ mấy người Nhị sơn chủ và tỷ tỷ.” Tiêu Dương hiểu rõ tầm quan trọng của chuyện này, sắc mặt nghiêm lại, không khỏi cam đoan nói.
“Nói đến thì trước đây ta đã sắp xếp tai mắt vào Thiên Lộc thành, có lẽ sẽ có tác dụng.” Cổ Vô Địch nghe thế thì ánh mắt lóe lên tinh mang, hắn siết chặt nắm đấm, tựa hồ rất chắc chắn.