Cố Trường Ca nhìn thấy một màn vừa rồi. hắn cũng không ra tay ngăn cản, chỉ là ánh mắt có chút kỳ dị, sau đó khẽ lắc đầu, dường như có chút tiếc hận nói, "Thiên Lộc Huyền Nữ hà tất chịu khổ như vậy? Dự định hi sinh một mình ngươi để cứu mấy người kia?"
"Ta thấy không đáng giá."
Thiên Lộc Huyền Nữ làm xong những chuyện đó, dường như cũng nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt lại khôi phục bình thản lần nữa.
"Không có cái gì đáng giá hay không."
"Hơn nữa, tiễn bọn hắn đi thì ta mới có thể an tâm đối phó ngươi."