“Tính toán thời gian hẳn là không sai biệt lắm.”
“Hạ lệnh xuống, triệu tập toàn bộ nhân thủ tới đây, cá đã mắc câu, ta cũng nên thu lưới.”
Cố Trường Ca cười cười, thân ảnh khẽ động, cất bước giữa hư không trước mắt như có bậc thang vô hình ngưng kết hiện lên, bước tới một bước đã cách xa vạn dặm.
“Vâng công tử.” Nghê Thường cung kính lên tiếng, thân ảnh cũng biến mất trong nháy mắt.
Ngay lúc đó, có mấy đạo khí tức vô cùng kinh khủng âm thầm xuất hiện tại Thiên Lộc thành, gợn sóng mênh mông lóe lên một cái rồi biến mất, giống như một cơn sóng dữ bao phủ toàn bộ bầu trời, chấn nhiếp hoàn vũ, khiến thần hồn của rất nhiều tu sĩ và sinh linh không biết vì sao mà run rẩy, suýt chút nữa bọn hắn đã phủ phục xuống dưới loại khí tức này.