“Phụ thân, ta không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là đột nhiên tỉnh lại mà thôi.”
“Giống như hơn hai mươi năm qua đều chỉ như một giấc mộng.”
Lạc Phong cũng không ngờ tới, vào thời điểm này mà Lạc Doanh lại lên tiếng nói với hắn như vậy.
Hắn sửng sốt một chút, sau đó giải thích bằng cái cớ mà vừa rồi mới nghĩ ra.
Đây cũng coi như là lời giải thích cho việc tại sao hắn lại đột nhiên tỉnh táo trở lại.