Mộc Chấn Không lại tiến lên, bàn tay già nua đặt ở bên trên cổ tay của Mộc Uyển Thanh.
Linh lực điên cuồng truyền vào bên trong, mái tóc dài màu xám trắng của lão ta nhanh chóng hoàn toàn biến thành màu trắng với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, tên mặt lập tức xuất hiện thêm vô số nếp nhăn.
Lão ta… Đang sử dụng sinh mạng của chính mình để kéo dài tính mạng cho Mộc Uyển Thanh.
Cuối cùng vết thương của Mộc Uyển Thanh mới có thể ổn định lại được một chút.
Mộc Chấn Không lùi một bước lảo đảo, gần như không đứng thẳng nổi nữa, giống như một lão già gần đất xa trời, sắp chết đến nơi.