Hoàng An Trạch cắn miếng thịt thỏ, có lẽ miếng thịt thỏ này hơi dai, Hoàng An Trạch nhíu mày.
“Sao vậy, chưa nướng chín à?”
Lạc Nhu Vân thấy biểu cảm thay đổi của Hoàng An Trạch thì nhịn không được mà hỏi.
“Không có!”
Hoàng An Trạch không phải là người kén ăn, ở nơi hoang vu này có đồ ăn đã là tốt lắm rồi, huống hồ đây còn là thứ mà tiểu cô nương này đã tốn không ít sức lực mới bắt được.