Đoạn Lăng Xuyên cất bước như bay, lao đi vun vút trong rừng.
“Oanh!”
Phía sau lại truyền đến một tiếng nổ như sấm dậy.
Cảm nhận được mối nguy hiểm cận kề, sau lưng Đoạn Lăng Xuyên toát ra một tầng mồ hôi lạnh, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Hắn chẳng qua chỉ trộm một viên bảo đan mà Đông Xưởng đưa vào trong cung.