“Tên khốn kiếp này!”
Vương Hàn Học nghe Mẫu Đơn kể xong, huyết khí dâng trào, giận không kìm được.
Hắn ôm lấy Mẫu Đơn, nhẹ giọng an ủi: “Được rồi, không sao nữa rồi.”
“Hắn chết rồi!”
Mẫu Đơn khóc như lê hoa đái vũ, rúc vào lòng Vương Hàn Học, thút thít nói khẽ: “Lang quân, thiếp… thiếp giết người rồi.”
